Locke Thetis hít sâu một hơi, không quan tâm đến Elkant mà nói thẳng với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu muốn từ chối tôi bằng cách này sao?” “Cứ đi thong thả, không tiễn”. Nói rồi Tiêu Chính Văn đứng dậy định rời đi. Filkant không khỏi lắc đầu cười khổ, Tiêu Chính Văn vẫn luôn ngang ngược như thế, chỉ cần nói ra thì chắc chắn không đổi ý. Muốn Tiêu Chính Văn đổi ý còn khó hơn lên trời. Hơn nữa với thân phận địa vị trong giới võ thuật thế giới hiện giờ của Tiêu Chính Văn, dù có hét lên năm trăm cây Tử Tiêu, Âu Lục cũng chỉ đành chấp nhận. “Khoan đã!” Locke Thetis vội đứng lên nuốt nước bọt nói với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu cho phép tôi gọi về bàn bạc với người trong nhà”. Chuyện đã đến nước này, Locke Thetis cũng chỉ đành cúi đầu chịu thua trước Tiêu Chính Văn. Ngay lúc này trong một thành phố nhỏ bên cạnh thánh vực, Long Nguyệt và Long Hình đang sải bước đi trên đường phố. Thành phố nhỏ này ngày thường hầu như rất ít người qua lại vì nằm gần sa mạc. Nhưng trong một hai năm nay lại trở thành thành phố lớn sầm uất nhất ở khu vực Trung Tây. Hơn nữa người tụ tập về đây ai cũng là người có giá trị thân phận cực cao, đa số đều là cao thủ võ thuật. Thậm chí kéo bừa một người ở trên đường, thực lực cũng ở trên cảnh giới Chuẩn Thiên Thần. Chỉ vì sau khi linh khí được khôi phục, liên tục có lời đồn thánh vực sắp mở mới khiến cao thủ Âu Lục và Phi Lục đều chú ý nhiều đến thành phố nhỏ không nổi tiếng này. Chỉ là người đi trên đường khi nhìn thấy Long Nguyệt và Long Hình đều chủ động né ra một con đường. Không phải là thân phận của hai người họ đặc biệt mà là vì con trai chủ tịch thành phố này sẽ có trận quyết đấu với hai người họ vào ngày hôm sau. Nghe nói thành phố nhỏ này và Hoa Quốc không có mối quan hệ lợi ích nào, con trai chủ tịch thành phố càng không cần phải ra mặt vì lâu đài Versailles. Nhưng có thể giết được hai cao thủ Hoa Quốc lại có ý nghĩa không tầm thường với người thừa kế của thành phố nhỏ này. Từ khi thế giới cúi đầu chịu thua trước Hoa Quốc năm năm trước, cho dù là người Hoa Quốc bình thường thì cũng có thể tung hoành ở khắp các nơi trên thế giới chứ đừng nói là giết cường giả Hoa Quốc. Mặc dù trận đấu vẫn chưa bắt đầu, nhưng con trai chủ tịch thành phố đó đang ngày càng có tiếng nói trong quần chúng nhân dân địa phương. “Xem ra ngày mai rất có thể chúng ta sẽ trở thành đá lót chân cho con trai chủ tịch thành phố này mất”. Dư quang Long Hình liếc nhìn người đi đường xung quanh, nói với Long Nguyệt. “Ý anh là người tên Kiếm Thánh kia à?” Long Nguyệt nở nụ cười khinh bỉ nói: “Từ xưa đến nay, kẻ dám tự xưng là thánh nhân thường sẽ không có kết cục tốt đẹp, dù là Long Vương cũng không dám tự xưng là Kiếm Thánh”.