Trông có vẻ như cách biệt của hai bên không lớn. Nhưng thế tử của gia tộc lớn đều có sức chiến đấu mà không phải Nhân Vương cấp một bình thường nào cũng có thể so sánh được. Chẳng hạn như giữa Kiếm Tiên Thiên Sơn và Lý Chính Đạo, dù họ đều là cảnh giới Nhân Vương cấp một nhưng Kiếm Tiên Thiên Sơn lại không phải là đối thủ của Lý Chính Đạo. Thế nên cách biệt giữa họ không phải chỉ là nửa một sao. Chỉ là lúc này trong mắt Long Hình chỉ còn lại ý chí chiến đấu ngút trời, hoàn toàn không cảm thấy sợ hãi. “Ầm!” Khí tức quanh người Long Hình bỗng thay đổi, uy thế của Bán Bộ Nhân Vương toát ra. Cùng lúc đó Lodiwe đã ra tay trước, chỉ thấy một luồng sáng màu bạc kéo theo một cái đuôi dài như một vệt sáng sao băng đánh về phía Long Hình. Long Hình không vội cũng không hoảng, bước chân khẽ nhấc lên, sau đó lách người lùi về sau mười mấy mét. Luồng sáng màu đó gần như tiếp giáp với quần áo Lng Hình, xoẹt qua trước người anh ta. Nếu không có trận chiến trong rừng với Tiêu Chính Văn trước đó thì e là lúc này Long Hình đã chết dưới kiếm của đối phương. Chỉ là so với Tiêu Chính Văn, thế tấn công của Lodiwe không chỉ cách biệt một trời một vực về khí thế mà ngay cả tốc độ cũng chậm như sên. Ngay giữa lúc Long Hình né được thanh kiếm dài đó thì anh ta giơ một tay ra, ngón tay khẽ búng lên thanh kiếm dài. “Keng!” Một tiếng động vang lên, Lodiwe lập tức cảm thấy cánh tay mình tê lại. Dường như thứ chạm vào thanh kiếm dài của hắn không phải là ngón tay của Long Hình mà là một ngọn núi lớn. Lodiwe không khỏi đảo lảo, thanh kiếm trong tay suýt nữa tuột khỏi tay. “Vù!” Đúng lúc này, một quả cầu lửa cực lớn bỗng tấn công Long Hình từ phía sau. “Long Nguyệt!” Tiêu Chính Văn thờ ơ nói. “Vâng!” Long Nguyệt đáp một tiếng, nhưng ngay sau đó bóng dáng cô ấy đã xuất hiện phía sau Long Hình. Chỉ thấy Long Nguyệt giơ một tay lên, giữa lòng bàn tay cô ấy như nổi lên một làn sóng nước, quả cầu lửa cực lớn đó như đụng phải nam châm bị hút vào đợt sóng nước đó. Điều khiến Lodiwe khó hiểu là ngay khoảnh khắc sóng nước xuất hiện, hình như có một cảm giác nguy hiểm cực mạnh bỗng đánh về phía hắn. Ồ! Lodiwe lập tức nhận ra vội vàng quay đầu lại nhìn Canon vừa mới đến chiến trường, đang phía đằng xa. “Mau lên! Cản cô ta lại”.