Lý Chính Đạo nói như vậy cũng không phải là đang coi thường Tiêu Chính Văn! Dù gì trước khi linh khí phục hồi, cao thủ trong các thế lực lớn, thậm chí là cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cũng sẽ đồng loạt trở về thế tục! Hơn nữa, sau khi cường giả các nước trở về nhất định sẽ tính toán hết tất cả những gì mà Tiêu Chính Văn đã làm với bọn họ khi trước, mà cùng với sự xoay chuyển của thời gian, thậm chí ngay cả cường giả ở cảnh giới Thiên Thần cũng chỉ có thể coi như bia đỡ đạn. Tiêu Chính Văn khi đó chỉ có thực lực ở cảnh giới Thiên Thần một sao, dựa vào một mình anh thì sao mà che chở được hết cho cả Hoa Quốc? Thế nhưng bây giờ xem ra Tiêu Chính Văn không chỉ có thể bảo vệ được Hoa Quốc mà còn có thể giúp cho Hoa Quốc đứng vững trên đỉnh cao thế giới, hơn nữa, lần này cũng trực tiếp đoạt đi khí vận của Âu Lục! “Lẽ nào anh thật sự không lo lắng những thế gia đó sẽ tính sổ với anh hay sao? Theo như tôi biết, bọn họ đều ngầm qua lại với huyết tộc của vùng ngoài lãnh thổ, anh căn bản không biết cục diện của vùng ngoài lãnh thổ phức tạp tới độ nào!” Chu Thuỵ Chân nghiến răng nói. Hắn thật sự không dám tin một mình Tiêu Chính Văn lại có thể tiêu diệt được cả thánh vực. Càng đáng sợ hơn là hàng trăm thế tử đều chết bên trong biển lửa đó! Nếu như chuyện này truyền trở về vùng ngoài lãnh thổ thì chắc chắn sẽ gây nên sóng to gió lớn! Để bồi dưỡng ra một thế tử, những thế gia này đã phải bỏ ra biết bao nhiêu tâm huyết, bao nhiêu tài nguyên, bao nhiêu thời gian? Chỉ riêng sự đầu tư trên phương diện thời gian đã là thứ mà mấy thế gia này căn bản không gánh nổi! Quan trọng nhất là bên trong còn có người của lâu đài Versailles, đó là một liên minh giữa các thế gia Âu Lục đó, liên minh này lớn tới độ nào, căn bản chẳng một ai có thể biết được! Ngay cả nhà họ Chu trước giờ cũng phải nể mặt lâu đài Versailles vài phần, cũng không mong muốn phát sinh bất cứ tranh chấp gì với lâu đài Versailles! “Tương lai chắc chắn sẽ trở thành kẻ địch, vậy thì bây giờ không cần phải nương tay làm gì! Còn về chuyện tính sổ, Hoa Quốc không tính toán với bọn họ đã là ân huệ rồi!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói. Mặc dù Chu Thuỵ Chân là thế hệ sau của hoàng tộc đời đầu, thế nhưng Tiêu Chính Văn căn bản lại chẳng thể nhìn ra khí chất và lòng can đảm nên có của một người hoàng tộc từ trên người hắn! Càng không nhìn thấy tầm nhìn xa trông rộng nên có của một thành viên hoàng thất! So với Thiên Tử của bây giờ, Chu Thuỵ Chân còn kém xa! Hơn nữa, có thể bị loại người như Khổng Tuyên can dự vào trong quyết sách của mình, điều này nói lên rằng Chu Thuỵ Chân thật sự không có chủ kiến, nhà họ Chu chọn hắn làm thế tử cũng coi như một nỗi bi ai của bọn họ! Mà mấy người Tiêu Chính Văn vừa mới từ trong thánh vực ra, mấy người Locke Thetis đã tiến lên đón tiếp. Không phải do bọn họ biết được trước thông tin gì mà là vào ngày thứ hai Tiêu Chính Văn tiến vào thánh vực thì Âu Lục đã xảy ra chuyện rồi! Bốn bên đều thăm dò thông tin của Tiêu Chính Văn nhưng không có kết quả, cuối cùng bọn họ mới biết được tung tích của Tiêu Chính Văn từ bên phía Hắc Băng Đài của Hoa Quốc! Lúc này, mười gia tộc lớn của Âu Lục đã cùng đường bí lối từ lâu, chỉ đành tìm tới loanh quanh trước lối ra đợi thông tin của Tiêu Chính Văn! “Anh Tiêu, cuối cùng thì anh cũng ra rồi!”