“Nhưng lúc đó tổ tiên của tôi là một vị quan chức cấp cao, sau đó nhà giàu ở phía Bắc đó bị Hán Đế diệt cả gia tộc, còn người phụ nữ đó cũng thuận lợi gả cho Hung Nô”. “Nhưng người phụ nữ đó trước khi đi đã thề rằng cho đến cuối đời cho có đuổi đến cùng trời góc bể, cũng phải giết sạch huyết mạch nhà họ Chu tôi”. Nghe đến đây Tiêu Chính Văn mới hiểu ra, hóa ra trong đó còn có thù oán xưa cũ của thời đại xa xưa. “Xem ra tình hình năm đó không được sách sử đời sau ghi lại…” Tiêu Chính Văn thở dài nói. “Không chỉ vậy, vì nhà họ Chu tôi còn bảo vệ một bí mật hàng nghìn năm, nếu người nhà họ Chu đều chết hết, có lẽ bí mật này sẽ không bao giờ được biết đến”. Chu Hạo Nhiên trầm giọng nói. “Bố, nhà họ Chu chúng ta còn bí mật gì nữa?” Chu Lâm Lâm không khỏi hỏi. “Bố nghĩ mọi người đều biết đến Thiên Đạo Minh Ước nhỉ?” Vừa nghe nói đến Thiên Đạo Minh Ước, mọi người đều lấy lại tinh thần, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Chu Hạo Nhiên. “Thật ra ở thời đại Hán, chúng đã muốn khống chế Hoa Quốc rồi, dĩ nhiên mục đích là vì tìm tim rồng. Nhưng Hán Đế năm đó đã ngăn chặn sự xâm lược của Thiên Đạo Minh Ước chỉ với sức mạnh của một đất nước”. “Đến sau đó, thậm chí xảy ra một trận chiến lớn với cao thủ ngoài lãnh thổ làm chấn động thế giới. Chu Bột – tổ tiên của tôi chết trong trận chiến đó, hơn nữa không chết u ám giống sách sử đã ghi chép lại”. “Cuối cùng thế tục chúng ta thắng trận chiến đó, nhưng cũng thắng thảm hại”. Nghe Chu Hạo Nhiên nói đến đây, mọi người đều im phăng phắc. Hóa ra mấy nghìn năm trước, Hoa Quốc đã từng đánh nhau với Thiên Đạo Minh Ước? Quan trọng nhất là Hoa Quốc là bên giành chiến thắng. Thảo nào thời kỳ Hán Văn Đế đã có sức mạnh đánh bại Hung Nô nhưng mãi vẫn không ra tay, hóa ra là đang đánh nhau với Thiên Đạo Minh Ước. “Vậy sau đó thì sao?” Tiêu Chính Văn hỏi. “Sau đó Văn Đế vì nghĩ cho đời sau không muốn xảy ra cuộc chiến tương tự nào nữa, nên mới ký hiệp ước cùng chống lại Thiên Đạo Minh Ước. Tất cả các gia tộc vi phạm hiệp ước thì đều phải chết”. “Đây cũng là nguyên nhân quan trọng tại sao Tư Mã Thị lại xảy ra loạn lạc nội bộ, Ngũ Hồ sau này thật ra là người của Thiên Đạo Minh Ước. Trong lúc Tư Mã Thi xảy ra cuộc chiến nội bộ thì nhảy ra tranh giành quyền khống chế của Hoa Quốc”. “Nhưng cuối cùng vẫn bị nhà họ Dương và nhà họ Lý tiêu diệt, nhưng từ lúc đó người biết được bí mật này ngày càng ít, rất nhiều gia tộc lâu đời cũng đi vào ngoài lãnh thổ, người biết chuyện này càng ít hơn”. “Sở dĩ đám người huyết tộc này không được gia tộc Hoa Quốc ở ngoài lãnh thổ hoan nghênh, nguyên nhân là vì thực tế họ chính là những gia tộc đã vi phạm hiệp ước. Trong đó có cả Tư Mã Thị – nhà giàu ở phía Bắc bị diệt cả gia tộc đó”. Nghe đến đây, mọi người đều ngạc nhiên nhìn Chu Hạo Nhiên. “Nói cách khác, quân chủ thời Tùy cũng bị Thiên Đạo Minh Ước hại chết?” Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi. “Phải, ngay cả Dương Quảng cũng chết dưới tay sát thủ mà Thiên Đạo Minh Ước phái đến”. Chu Hạo Nhiên đáp với vẻ mặt nghiêm trọng.