Chiến Thần Bất Bại

chương 2930

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nếu Tiêu Chính Văn có chút sơ xuất, Thiên Tử và người dân của Hoa Quốc phải làm thế nào? Hơn nữa, trong việc thương lượng với huyết tộc, cho dù đối phương muốn hẹn gặp mặt cũng phải là Thiên Tử hoặc là người của võ tông, dù sao vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn cũng chủ yếu lo việc quân! “Không sao, bọn họ sẽ không giở trò gì trong thời điểm mấu chốt thế này!” Tiêu Chính Văn gập lá thư lại, bình tĩnh nói. Dù sao thì sớm muộn cũng phải gặp nhau, gặp sớm còn hơn gặp muộn, đồng thời cũng có thể thăm dò ý của đối phương, tiện cho quyết định bước tiếp theo! “Đi nói với người ở cửa rằng tám giờ tối nay, phòng riêng Thiên Tự lầu Vọng Nguyệt, không gặp không về!” Tiêu Chính Văn trầm giọng nói với người lính thông tin báo việc đứng bên cạnh. Sau khi người lính thông tin rời đi, Tần Vũ trầm ngâm nói: “Cậu Tiêu, người huyết tộc vẫn chẳng có gì đáng tin, theo tôi thấy để cho đám người Long Nguyệt dẫn một vài người của điện Thần Long ở Long Kinh tới mai phục trước…” “Không cần! Đối phương cũng không có thế lực lớn là bao ở Long Kinh. Nếu bọn họ thực sự muốn ra tay với tôi, Hắc Băng Đài hay điện Thần Long nhất định phải có tin tức!” Tiêu Chính Văn xua tay. Bây giờ tình hình còn chưa rõ ràng, không phải lúc để lật mặt với bọn họ. Cho dù đối phương thật sự có mai phục, với thực lực của Tiêu Chính Văn thì vẫn có thể đối phó được! Tiếp theo, sau khi Tiêu Chính Văn sắp xếp thêm một số việc rồi tới lầu Vọng Nguyệt! Lầu Vọng Nguyệt là một nhà hàng lớn mới khai trương một hai năm trở lại đây, ngay từ đầu đã đi theo con đường cao cấp và chỉ tiếp đón khách VIP! Người bình thường cho dù muốn vào uống một cốc nước cũng không thể nào! Trước đây, những người đến đây tiêu tiền đều là những quan chức, những nhân vật máu mặt giàu có ở Long Kinh. Nhưng trong mấy tháng gần đây, nghe nói rằng ngay cả những vị quan lớn này cũng đã bị hủy tư cách khách hàng VIP, và chỉ một số đại lão của võ tông mới có thể tùy ý ra vào! Vừa tới cửa, Tiêu Chính Văn đã cảm thấy hơi kỳ quái, một mùi máu tanh phả thẳng vào mặt! “Đây là mùi gì vậy?” Tần Vũ vội vàng che mũi, cau mày liếc nhìn ra cửa! “Mùi máu! Hơn nữa còn là mùi máu trên cơ thể người!” Tiêu Chính Văn cau mày nói. Rõ ràng, nguồn gốc của lầu Vọng Nguyệt này không hề đơn giản, rất có thể là do người đại diện của huyết tộc trong giới thế tục mở ra! Đúng lúc này, có hai nhân viên tiếp đón khách quý chạy ra khỏi cửa tới trước mặt Tiêu Chính Văn và Tần Vũ nói: “Hai vị, xin hỏi trong hai người ai là vua Bắc Lương?” “Là tôi!” Tiêu Chính Văn trầm giọng đáp. “Xin chào anh Tiêu, mời anh vào!”

Một nhân viên tiếp đón khách quý làm động tác mời Tiêu Chính Văn, nhưng một người còn lại cố tình chặn đường Tần Vũ!

“Anh Tần, anh cứ trở về chờ tin tức của tôi!”

Không đợi Tần Vũ nổi giận, Tiêu Chính văn đã quay đầu dặn dò một câu, sau đó đi theo người nhân viên tiếp đón khách quý ấy vào nhà hàng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio