“Dù là Thiên Minh Tử hay là Thiên Cung Bắc Cực thì đều là thế lực nhà họ Khổng, nói cách khác, đây là cuộc chiến giữa Nho gia và Pháp gia!” “Nếu đã vậy thì không thể xem nhẹ được. Hơn nữa, Thiên Minh Tử và Ngụy Nguyên Cát năm lần bảy lượt làm náo loạn Hoa Quốc, sao bản soái có thể dễ dàng tha cho bọn họ được!” “Tôi đã không màng đến danh sợ ở giới thế tục từ lâu rồi. Nếu không, với thực lực của tập đoàn Vy Nhan, chúng tôi sớm đã đứng đầu Hoa Quốc rồi, thậm chí là giàu nhất thế giới!” “Nhưng dù sao tiền tài cũng chỉ là vật ngoài thân, có nước mới có nhà, có nhà mới có mọi người, mới có trăm triệu người dân Hoa Quốc!” “Đám người bọn họ sinh ra ở Hoa Quốc, được nhà nước nuôi dạy, nhưng vì lợi ích cá nhân mà phá rối tình hình chính trị và pháp luật của đất nước, đúng là chết cũng không hết tội!” Giọng nói của Tiêu Chính Văn càng ngày càng lạnh, trong mắt hiện lên tia sát khí. Dù là Ngụy Nguyên Cát hay Thiên Minh Tử, mục tiêu chính của bọn họ đều là vì quyền lợi của Hoa Quốc. Thực chất, bọn họ chỉ là chó tay sai của Thiên Đạo Minh Ước mà thôi. Bọn họ vì một chút lợi ích vụn vặt Thiên Đạo Minh Ước ban cho, mà không màng đến lợi ích quốc gia, lợi ích dân tộc, cam tâm tình nguyện trở thành chó tay sai của Thiên Đạo Minh Ước. Sao Tiêu Chính Văn có thể để loại người này sống lâu được? “Nếu đã vậy thì cậu Tiêu càng nên đích thân ra tay, thay vì giao phần thắng vào tay kẻ khác!” Chu Chấn Long cau mày nói. “Không, hành động lần này của Thiên Minh Tử còn có mục đích khác!” Tiêu Chính Văn lắc nhẹ ngón tay và chế nhạo. “Mục đích gì?” Chu Chấn Long bối rối hỏi. “Nguyên lực!” Tiêu Chính Văn hít sâu một hơi rồi nói: “Khổng Tuyên không chiếm được vận khí Âu Lục, nếu muốn bù đắp thì cách tốt nhất là lấy được nguyên lực của người dân Hoa Quốc!” “Nếu ông ta đã muốn có được nguyên lực, vậy thì tôi sẽ khiến ông ta không có được một tia nguyên lực nào cả!” Tiêu Chính Văn trầm giọng nói. Lúc này Chu Chấn Long mới nhận ra: “Cậu Tiêu quả nhiên cao minh, càng trấn áp trước thì bọn họ càng thua thảm hại!” Tiêu Chính Văn gật đầu, sau đó cau mày nói: “Chỉ là, điều nằm ngoài dự liệu của tôi là trong huyết tộc cũng có cao thủ. Đối phương phối hợp với chúng ta như vậy, rõ ràng là muốn hai bên chúng ta cá chết lưới rách, còn huyết tộc ngồi yên thu lợi!” “Thủ đoạn vô cùng xảo quyệt!” “Cậu Tiêu, cậu không cần lo về huyết tộc. Bây giờ không chỉ có Thiên Đạo Minh Ước bị khống chế, mà ngay cả huyết tộc cũng sứt đầu mẻ trán, bây giờ bọn họ đang ngoài mạnh trong yếu”. “Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực thì huyết tộc sẽ không đủ sức lực nữa!”