“Phái mấy cao thủ tiêu diệt bá tước của huyết tộc, sau đó đổ lỗi cho Tiêu Chính Văn, huyết tộc chắc chắn sẽ không ngừng gây chuyện với Tiêu Chính Văn, chúng ta có thể ngồi mát ăn bát vàng”. Thiên Minh Tử đắc ý nói. “Quả nhiên tiền bối Thiên Minh Tử lợi hại”. Lúc này ông Tần cũng không khỏi bội phục kế này của Thiên Minh Tử. “Ừ, thật ra trong giới trẻ thì Tiêu Chính Văn cũng xem như tài năng, nhưng dù sao cậu ta cũng chưa đến ba mươi tuổi, kinh nghiệm còn non, nhất là thanh niên đều rất kiêu ngạo, tự cho mình là vô địch mà không biết đạo lý không chiến mà vẫn có thể thu phục binh lính”. Nói đến đây, Thiên Minh Tử đắc ý bật cười. Thiên Minh Tử cực kỳ tự tin, chỉ cần dùng mấy thủ đoạn nhỏ nữa, đến lúc đó Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ bị rơi vào thế khó, sau đó mình lại bỏ thêm vài hòn đá nữa xuống đánh một đòn cuối cùng cho Tiêu Chính Văn. “Thật ra Tiêu Chính Văn quá cứng nhắc, trong lịch sử có rất nhiều người giỏi như cậu ta nhiều, cuối cùng có người nào không ôm hận mà chết không?” “Cậu ta là cái thá gì chứ?” Ông Tần nắm lấy cơ hội nịnh nọt. Lúc này Lục Tiểu Thiến lại đang khổ sở suy tư nhìn bài báo vừa được đưa đến lúc sáng, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng. Nội dung tờ báo, ngay cả một dấu câu trong bài báo cô ta cũng không tin. Mặc dù cô ta chỉ gặp Tiêu Chính Văn một lần, nhưng từ phong cách làm việc trước đó của Tiêu Chính Văn, anh chắc chắn không thể đuổi giết những người này sau khi xong việc được. Dù lúc đó Tiêu Chính Văn ra tay, ai dám nói nhiều thêm nửa chữ? Anh có cần phải bảo người ám sát không? Vậy chỉ có thể chứng tỏ người giết hoặc nói người mong những người này chết không phải Tiêu Chính Văn mà là người khác. “Cô chủ, không ngờ thủ đoạn của Tiêu Chính Văn lại độc ác đến thế”. Huyết Sát nhìn tờ báo trong tay Lục Tiểu Thiến nói, không cảm xúc nói. Dù sao người chết đều là người ở thế tục, không liên quan gì đến huyết tộc họ. “Nếu anh nghĩ thế thì chỉ có thể chứng tỏ anh còn non quá. Những người này đều chết dưới tay Thiên Minh Tử, hơn nữa đây chỉ là khởi đầu”. “Tiếp theo, Thiên Minh Tử sẽ nghĩ cách khiến tất cả mọi người đều đứng về phía đối lập với Tiêu Chính Văn”. Mặc dù Lục Tiểu Thiến cũng là người trẻ tuổi, nhưng xuất thân và lai lịch của cô ta khiến cô ta vượt xa sự ngây ngô của tuổi trẻ. “Ý cô là Thiên Minh Tử sẽ hợp tác với chúng ta?” Huyết Sát không dám tin hỏi. Lục Tiểu Thiến lắc đầu nói: “Không! Ngoài bắt tay hợp tác còn một cách khác, có thể khiến chúng ta và Tiêu Chính Văn chiến đến cùng”. “Thông báo đến Huyết Vực, rút khỏi Hằng Sơn”. “Rút?”