Thế nhưng vấn đề là ông ta còn oan ức hơn cả Thị Mầu. Lúc mà Trương Thiên Ngọc bị giết, trong lòng Thiên Minh Tử thậm chí còn có chút vui mừng, nói không chừng công lao giết chết Trương Thiên Ngọc sẽ còn thuộc về ông ta nữa! Tới lúc đó, danh vọng của ông ta thật sự sẽ bước lên một tầm cao mới, thậm chí còn uy hiếp trực tiếp tới Thiên Tử Hoa Quốc! Thế nhưng cái chết của Arcelor lại khiến cho Thiên Minh Tử hoàn toàn tuyệt vọng, bây giờ ông ta không muốn giành công lao này cũng không được nữa, thế nhưng vấn đề chính là công lao này là củ khoai lang phỏng tay, ai nhận nó đồng nghĩa với việc lĩnh giấy chứng tử luôn! Bây giờ bên ngoài đều biết Thiên Minh Tử đã từ chối lời mời của Lục Tiểu Thiến, hơn nữa còn là cao thủ Nhân Vương cấp năm duy nhất của cả Hoa Quốc! Cũng chỉ có ông ta mới có thể giết chết Arcelor và hầu tước kia của huyết tộc! Ngoài ra, từ đầu tới cuối, người thần bí kia đều dùng chiêu thức của Thiên Cung Bắc Cực! Dù có ngu ngốc tới đâu thì người bên ngoài cũng sẽ nghĩ tới Thiên Minh Tử như một lẽ dĩ nhiên! Dù gì Thiên Cung Bắc Cực cũng không lưu truyền trong thế tục, chỉ có một trụ sở chính ở vùng ngoài lãnh thổ mà thôi, cao thủ trong thế tục dù có thực lực được như Thiên Minh Tử đi nữa, thế nhưng người ta căn bản chẳng thể học được những kiến thức bị thất truyền chỉ thuộc về Thiên Cung Bắc Cực! Điều này đã chứng minh cho tội trạng của Thiên Minh Tử! Dù ông ta có phủi sạch với cổ tộc nhà họ Ấn ra sao cũng không có tác dụng! Mà càng khiến cho Thiên Minh Tử khổ sở chính là chuyện bản thân âm thầm chạy tới núi Điểm Thương ngày hôm nay tuyệt đối không thể công khai ra bên ngoài, nếu không nhân khí mà ông ta tích góp bấy lâu nay sẽ bị huỷ hoại hết chỉ trong nháy mắt! Càng không dám nói ra mục đích thật sự mà Thiên Cung Bắc Cực cử ông ta quay trở lại thế tục lần này, nếu không thì ông ta không chỉ phải đối diện với sự truy vấn của cổ tộc nhà họ Ấn mà còn phải gánh cả tội danh phản bội sư môn! Một Nhân Vương cấp năm như ông ta, đối diện với sự truy sát từ hai thế lực lớn thì gần như chỉ có một kết cục, đó chính là cái chết! Thiên Minh Tử bây giờ dù có trăm cái miệng cũng chẳng thể giải thích, trong lòng khổ sở mà không nói được nên lời! Mối hoạ ngày hôm nay, dù ông ta có liều mạng thì cũng phải tiếp tục gánh vác! “Thiên Minh Tử, nhân lúc còn sống thì quan sát thế giới cho tử tế đi, e rằng chẳng bao lâu nữa, người nhà họ Ấn sẽ tìm tới ông tính sổ nhanh thôi!” Lục Tiểu Thiến nói xong thì đứng dậy với vẻ mặt lạnh tanh, đi ngang qua Thiên Minh Tử đang quỳ trên nền đất, nói với đám người của huyết tộc: “Chúng ta đi thôi!” “Cô Lục! Cô…cô nhất định phải làm chứng cho tôi!” Thiên Minh Tử không còn nghĩ được gì nhiều, quay người ôm lấy chân của Lục Tiểu Thiến. “Tôi?” Lục Tiểu Thiến liếc mắt nhìn Thiên Minh Tử nước mắt giàn giụa đang quỳ trên mặt đất, lạnh lùng lắc đầu nói: “Xin lỗi nhé, đó là chuyện giữa Thiên Cung Bắc Cực mấy người và cổ tộc nhà họ Ấn, huyết tộc chúng tôi không có hứng thú, cũng không cần phải nhúng tay vào!” Nói xong, Lục Tiểu Thiến giơ chân đá bay Thiên Minh Tử rồi sải bước đi xuống núi.