Trước đó Tiêu Chính Văn không né cũng không tránh, đứng yên nghênh đón một đòn của Điền Thương Hải, bây giờ ông ta cũng muốn dùng cách này để đáp lại Tiêu Chính Văn. Chỉ trong thoáng chốc, hai nắm đấm chạm vào nhau phát ra tiếng vang cực lớn. “Ầm!” Trong không trung, từng gợn sóng nổ tung như sóng nước, núi non trong bán kính trăm dặm lập tức biến thành đống gạch vụn. Trên trời Tiêu Chính Văn và Điền Thương Hải đều lùi về một khoảng. “Quả nhiên tên nhóc cậu có vấn đề! Thế mà có thể ngang tài ngang sức với tôi, đúng là một đối thủ khó đối phó”. Lúc này vẻ mặt Điền Thương Hải cũng nghiêm túc cực kỳ. Vừa rồi ông ta đã ngưng tụ khí huyết. Có thể nói trận pháp khí huyết này tương đương với một trận pháp tăng sức mạnh của riêng huyết tộc. Lúc này Điền Thương Hải đã mạnh hơn trước nãy rất nhiều. Đã thế mà cũng chỉ đánh ngang tay với Tiêu Chính Văn mà thôi, không hề chiếm được ưu thế gì. “Đỡ lấy thêm một đòn của tôi đi”. Điền Thương Hải tức giận hét lên, lại vung nắm đấm lên, cú đấm này đánh thẳng về phía đỉnh đầu Tiêu Chính Văn. Nhìn thấy cảnh tượng này, Tiêu Chính Văn cũng không khỏi thầm gật đầu, không hổ là cường giả lão luyện ngoài lãnh thổ. So với mấy đối thủ trước kia thì Điền Thương Hải có sự lĩnh hội cao hơn họ không chỉ một sao. Có thể cùng lúc sử dụng nguyên khí và từ trường, hơn nữa còn mượn uy lực của tinh tú, nếu đổi thành người bình thường e là sẽ thua trong trận chiến này. Nhưng chút bản lĩnh này của Điền Thương Hải còn kém xa với Tiêu Chính Văn. Chỉ thấy Tiêu Chính Văn cúi đầu nhìn xuống, đứng trên đầu rồng kiêu ngạo nhìn trời đất. Sau đó giơ nắm đấm lên dường như muốn đánh vỡ cả phương trời này, ngay cả không khí cũng đều bị Tiêu Chính Văn rút cạn. “Ầm!” Hai nắm đấm lại chạm vào nhau. Nhưng lần này đòn tấn công của Tiêu Chính Văn không hề gì, mà Điền Thương Hải lại lùi về sau mấy chục bước, suýt nữa loạng choạng ngã nhào. Mọi người đều cảm thấy chấn động. Đây hoàn toàn là một cuộc cạnh tranh sức mạnh, Điền Thương Hải là người có hàng trăm năm võ thuật, thế mà lại không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn? Lúc này Điền Thương Hải cũng cảm thấy cực kỳ sốc. Thật ra đạt đến cảnh giới trên Nhân Vương có thể nói một đòn tấn công đều bao phủ trời đất, mỗi một cú đá, nắm đấm đều chứng minh uy thế của phương trời. Nhưng ông ta lại không địch được với Tiêu Chính Văn?