Chỉ riêng về mặt khí thế, đã áp đảo được đám người Long Ngao, ngay cả khí tức của mười mấy người hợp lại, cũng không chịu nổi uy lực của người ở giữa không trung. “Cho dù anh là người của võ tông nào, hay người của năm đại danh sơn, chẳng lẽ anh không biết được lệnh cấm của vua Bắc Lương sao? Anh đang tùy tiện phá hoại nhà dân, anh có biết tội không?” Mặc dù Long Ngao biết rõ không thắng nổi, nhưng vẫn lớn tiếng hỏi với vẻ mặt lạnh lùng. Giọng nói của anh ta vừa dứt, chỉ thấy người đàn ông áo trắng chỉ tay lên cao! “Ầm!” Một vầng sáng lập tức nổ tung xung quanh người đàn ông áo trắng, sau đó một luồng sóng khí vô cùng mạnh mẽ đánh về phía Long Ngao! “Ầm!” May mà Long Ngao kịp thời né tránh, một luồng sóng khí mạnh mẽ, áp vào vạt áo của Long Ngao, đánh thẳng vào khoảng đất trống phía sau anh ta, ngay lập tức xuất hiện một cái hố sâu sâu tận mấy mét! “Chỉ dựa vào anh mà cũng dám hỗn xược ở trước mặt tôi ư? Cho dù là người đại diện của năm đại danh sơn, chưởng giáo của các người, cũng phải gọi tôi một tiếng Trương thế tử!” “Một con kiến trong thế tục như anh, mà cũng dám tra hỏi tôi sao?” Trương Tử Tuấn cười nhạo với vẻ mặt khinh thường. Hắn thân là con cháu của Trương Cư Chính, lại còn là một trong số ít người ưu tú trong thế lực lớn của nhà họ Khổng, sao có thể để mắt tới những người như Long Ngao chứ? “Trương thế tử? Tôi vẫn tôn trọng anh, mọi việc đều nên tuân theo quy tắc, nếu không, Hoa Quốc tuyệt đối không phải là nơi nằm ngoài pháp luật!” Một thành viên của điện Thần Long phía sau Hoa Quốc nói với vẻ giận dữ. Anh ta là một trong những người phụ trách của điện Thần Long ở Long Kinh, hơn nữa, từ khi linh khí trở về đến nay, anh ta vẫn luôn phụ trách liên hệ với võ tông bên Long Kinh. Mặc dù cảnh giới của anh ta ở điện Thần Long không cao, nhưng cũng có thực lực của cảnh giới thiên thần ba sao. Ngay vào thời điểm Trương Tử Tuấn ra tay với Long Ngao, lửa giận trong lòng anh ta đã bùng cháy, cùng với những lời nói ngông cuồng của Trương Tử Tuấn, nên lúc này anh ta mới không nhịn được mà đứng lên. “Mày là cái thá gì?” Trương Tử Tuấn lạnh lùng nhìn lướt qua thành viên của điện Thần Long. Thấy đối phương chỉ là một con kiến có cảnh giới thiên thần ba sao, vẻ mặt anh ta càng thêm mấy phần khinh miệt. “Tôi là thuộc hạ của vua Bắc Lương, phó tổng chỉ huy của Long Kinh điện Thần Long”. “Cái gì? Vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn? Trước đây tôi vẫn thường nghe người ta nhắc đến Tiêu Chính Văn là người như thế nào, không ngờ, thuộc hạ cũng là một lũ kiến kém cỏi mà thôi! Thật là khiến người khác vô cùng thất vọng!” Trương Tử Tuấn khẽ cười một tiếng. Từ cuối thời nhà Minh đến nay, nhà họ Trương đã nằm trong số những gia tộc hàng đầu của vùng ngoài lãnh thổ, hơn nữa xuất thân của hắn lại càng không tầm thường. Hắn không những là thế tử của nhà họ Trương, mà còn rất được nhà họ Khổng coi trọng, trong tương lai, hắn rất có thể trở thành gia chủ đưa nhà họ Trương đi lên đỉnh huy hoàng.