Cơ thể ông ta cường tráng, khí thế bức người, như một vị thần tiên từ trên trời giáng xuống. Mái tóc dài màu vàng ấy gần như che khuất gương mặt của ông ta. Thế nhưng khí tức của cảnh giới Nhân Vương cấp năm đỉnh cao lại làm rúng động một vùng đất trời. “Không biết người của Huyền Thiên Đạo Cung có đang cố ý bảo vệ cậu ta hay không, số phận lại chơi đùa với chúng ta mà! Tiêu Chinh Văn vậy mà không được chọn sao?” Lần này ông ta thay mặt cổ tộc họ Ấn quay lại giới thế tục, nhiệm vụ duy nhất chính là giết chết Tiêu Chính Văn, báo thù cho Arcelor! Tiếp theo là phải điều tra ra được hung thủ thật sự giết chết sứ giả của cổ tộc họ Ấn! Còn về phần Huyền Thiên Đạo Cung, cổ tộc họ Ấn hoàn toàn không để tâm, dù sao thì nền văn minh của nhà họ Ấn và nền văn minh cổ xưa của Hoa Quốc vốn đã là một trời một vực. Huyền Thiên Đạo Cung mặc dù được các thế lực ở Hoa Quốc cũng như Âu Lục, Mỹ Lục coi là thánh điện, nhưng trong mắt cổ tộc họ Ân hoàn toàn không có chút giá trị! Những lời bàn tán bên ngoài càng lúc càng trở sôi sục, không ít người dân Hoa Quốc cũng bắt đầu lên tiếng bất bình thay cho Tiêu Chính Văn. Những chuyện như thế này, cho dù là người thường cũng có thể hiểu, đây rõ ràng là Huyền Thiên Đạo Cung đang cố ý chèn ép Tiêu Chính Văn. Hoặc là, Huyền Thiên Đạo Cung đang dùng cách này làm cho Tiêu Chính Văn mất mặt. Đường đường là vua Bắc Lương, Tiêu, chiến thần Hoa Quốc bách chiến bách thắng, lại bị Huyền Thiên Đạo Cung xem thường, chuyện này quá mức rõ ràng. Người như Tiêu Chính Văn, đừng nói là trăm năm gần đây, tin rằng cho dù là từ xưa đến nay cũng được là nhân tài hiếm gặp. Người như Trương Lăng Phong, Đông Phương Tuyết Ngưng làm gì có tư cách so tài cao thấp với Tiêu Chính Văn chứ? Ban đầu, giữa bọn họ chỉ kém nhau một tầng cảnh giới mà thôi. Nhưng mà bây giờ, hai người họ vẫn ở cảnh giới Thiên Thần, còn Tiêu Chính Văn đã là cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp bốn rồi! Trong mắt người dân Hoa Quốc, người duy nhất có thể đại diện cho sức mạnh lớn nhất của Hoa Quốc, không phải là năm đại danh sơn, cũng không phải những vị thế tử trở lại từ vùng ngoài lãnh thổ, mà chính là Tiêu Chính Văn! Lúc này, trong học viện võ thuật Âu Lục, vẻ mặt đám người Carmelo và Locke Thetis rất nghiêm trọng, ngồi ngay ngắn trong văn phòng của hiệu trưởng. Đối diện bọn họ là hai người, chính là hai vị danh tướng dưới trướng Napolil, Joseph và Hodar. Có thể nói, người duy nhất trên toàn thế giới biết được nội tình cũng chỉ có mấy nhân vật cốt cán nhất là bọn họ. Người đời đều biết, Joseph và Hodar là những trợ thủ đắc lực bên cạnh Napolil, nhưng lại không ai biết rằng, hai người họ và Huyền Thiên Đạo Cung có mối quan hệ hết sức mật thiết. “Hừ, bây giờ đã ồn ào đến mức này rồi, tên Tiêu Chính Văn đó còn có gì để nói chứ?” Joseph lạnh lùng cười khẩy, trên mặt mang theo vẻ đắc ý. “Thật ra từ sớm đã nên cho cậu ta một đòn phủ đầu, năm đó, mấy người chúng tôi đều ở vùng ngoài lãnh thổ nên mới để cho tên ấy có cơ hội tác oai tác quái!” “Nhưng mà các người…”