Nhưng đợi đến lúc Tiêu Chính Văn đi vào gò đất Côn Luân thì Lôi Hải Côn Luân đã hoàn toàn thay đổi! Khí tức đó đủ để hủy diệt trời đất, với năng lực hiện nay của Tiêu Chính Văn cũng không thể suy đoán được uy lực của Lôi Hải này! Cũng đành phải lợi dụng Pháp Thiên và Đồ Thiên để thử nghiệm! Nhìn thấy luồng khí tím quấn quanh Tiêu Chính Văn, Pháp Thiên không khỏi sợ hãi nói: “Không ngờ cậu lại là…” “Xem như ông đoán đúng, nhưng không có thưởng!” Tiêu Chính Văn cười khẩy, khí tức xung quanh anh bỗng nhiên thay đổi! Lúc này, cả người Tiêu Chính Văn tỏa ra khí tức tím, sức mạnh cuồng bạo như đại dương mênh mông. Với cú đấm vô song của anh, biểu cảm của Pháp Thiên chợt thay đổi. Lúc Tiêu Chính Văn ra tay, Pháp Thiên cũng rút thanh kiếm đỏ ra, nhìn thấy cú đấm không thể cản phá của Tiêu Chính Văn phóng tới, Pháp Thiên vội vàng nâng kiếm lên chặn lại. Nhưng khi cú đấm sắt đá của Tiêu Chính Văn chạm vào thanh kiếm đỏ, nó lập tức vỡ tan. Pháp Thiên thậm chí còn không kịp ngạc nhiên, theo bản năng, nâng nắm đấm lên chống đỡ. “Rắc!” Chỉ một cú va chạm nhẹ với nắm đấm sắt đá của Tiêu Chính Văn, cánh tay của Pháp Thiên đã gãy lìa. Chỉ với một cú đấm, Pháp Thiên đã tái xanh mặt mũi, Đồ Thiên bên cạnh cũng sững sờ, ông ta không thể ngờ lúc nãy Tiêu Chính Văn vẫn đang bị chèn ép, vậy mà đã xoay chuyển tình thế trong nháy mắt. Hơn nữa, chỉ với một cú đấm, đã có thể đánh gãy cánh tay của Pháp Thiên. Pháp Thiên là cao thủ Nhân Vương cấp sáu, khả năng kiểm soát sức mạnh của ông ta cao hơn nhiều so với Nhân Vương cấp năm như Tiêu Chính Văn, cho dù có thua thì cũng không thể bị đánh gãy tay được. Cho dù Tiêu Chính Văn dùng kiếm chém thì cũng chưa chắc đã chặt gãy được cánh tay của Pháp Thiên. Nhưng lúc này, một cú đấm của Tiêu Chính Văn đã đánh gãy cánh tay của Pháp Thiên. Điều này khiến Đồ Thiên không tin vào mắt mình. Đặc biệt là bản thân Pháp Thiên, nhìn cánh tay mình với vẻ không thể tin nổi. Lúc này, từ vai đến cổ tay của ông ta đã bị gãy thành ba mảnh, xương cốt lộ ra. “A!” Pháp Thiên nhẫn nhịn cơn đau, đau đớn khẽ gầm lên. Cho dù là cao thủ Nhân Vương, nhưng cơn đau từ cánh tay bị gãy cũng khiến ông ta kêu lên đau đớn. Lúc này, hầu như mọi ánh mắt đều đang tập trung vào Côn Luân, không ai tin vào mắt mình. Sấm sét cuồn cuộn trên bầu trời, dưới ánh sét, cả người Pháp Thiên bê bết máu khiến mọi người vô cùng kinh ngạc. Mặc dù tay đã bị gãy, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của Pháp Thiên vô cùng phong phú.