“Ông Bạch nghĩ thế thật sao? Nhưng tôi lại nghĩ hắn rất có tiềm năng đấy”, Tiêu Chính Văn thờ ơ đáp lại Bạch Chiến Sinh. “Tiềm năng?” Nghe anh nói thế Bạch Chiến Sinh không khỏi cười nhạo: “Cậu Tiêu à, lẽ nào trong mắt cậu, một người dựa vào đan dược mới có thể đột phá cảnh giới Nhân Vương rất có tiềm năng sao?” “Mắt nhìn của cậu Tiêu rất đặc biệt đấy, xin thứ cho tôi mắt mù”, Bạch Chiến Sinh không hề có ý che giấu ý chế giễu Tiêu Chính Văn của mình, cười mỉa nói. Bạch Chiến Sinh nghĩ nếu Trương Lăng Phong không có đan dược của nhà họ Trương thì đến bây giờ có thể vẫn còn là một con gà yếu ớt ở cảnh giới Thiên Thần, chẳng có tư cách lên sàn đấu. Hơn nữa từ lúc đầu, Trương Lăng Phong đã đánh nhau với đối thủ bằng cách thông thường nhất, điều này chỉ có thể chứng tỏ Trương Lăng Phong không đủ mạnh, không thể sử dụng hết tinh túy trong trận pháp tổ truyền của nhà họ Trương. Những người như thế chỉ là người vô dụng ở ngoài lãnh thổ thôi, mà sở dĩ Trương Lăng Phong xuất chúng như thế chỉ là vì trong thế tục không thể chọn ra người nào có thể so sánh được với hắn. Nói cách khác, thế tục thiếu nhân tài trầm trọng, thế nên Trương Lăng Phong mới có thể trở thành hạc trong bầy gà. Nhưng Tiêu Chính Văn lại nhìn ra những chi tiết nhỏ trong từng chiêu của Trương Lăng Phong, rõ ràng Trương Lăng Phong đang do dự, hắn đã có nhận thức mới với trận pháp của nhà họ Trương nhưng những nhận thức này của hắn lại hoàn toàn ngược với truyền thừa của nhà họ Trương. Chính vì có suy nghĩ như thế nên Trương Lăng Phong mới chọn cách đánh thông thường nhất để đánh với đối phương. Lúc này Triệu Kế Hồng ngồi bên cạnh Tiêu Chính Văn cũng nhìn ra chút chi tiết nhỏ trong đó, không khỏi nhíu mày. Đúng lúc này, Trương Lăng Phong tung ra một cú đấm với lực cực mạnh, thêm một thế tử trong gia tộc ngoài lãnh thổ nữa rơi xuống võ đài. “Tiếp theo, Trương Lăng Phong sẽ đấu với Tiêu Linh Nhi của học viện Cầm Sơn”. Ngay lúc Trương Lăng Phong vừa định xoay người chắp tay chào mọi người, Bạch Chiến Sinh bỗng đứng lên cao giọng nói. Nghe đến cái tên Tiêu Linh Nhi, Trương Lăng Phong không khỏi sửng sốt, sau đó dường như cảm thấy hơi mất mát nhìn về một góc ở bên dưới. Lúc này một cô gái mặc đồ trắng đạp vào không khí bay lên võ đài. Nhìn thấy người phụ nữ này, không chỉ có Trương Lăng Phong mà ngay cả ông cụ Quý ở bên cạnh cũng sửng sốt. Người phụ nữ tên Tiêu Linh Nhi này chính là vợ chưa cưới trước kia của Trương Lăng Phong, bây giờ lại bị nhà họ Tiêu hủy hôn, hai người cũng đã trở thành kẻ thù. Đây rõ ràng là kết quả do các thế lực lớn ở ngoài lãnh thổ cố ý sắp xếp. một mặt Tiêu Linh Nhi từng có mối lương duyên với Trương Lăng Phong, hơn nữa Tiêu Linh Nhi đích thân ra đấu với trương Lăng Phong, sao hắn có thể mạnh tay được? Trận chiến này, trương Lăng Phong chắc chắn sẽ bị trói chân trói tay, vô hình chung vừa bắt đầu hắn đã rơi vào thế yếu. Tiêu Linh Nhi nhẹ nhàng đáp xuống võ đài, vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của cô ta lập tức khiến mọi người kinh ngạc. “Trương lăng Phong, anh không nên lộ mặt thế này, nếu anh tiếp tục lặng thầm như trước, có lẽ vẫn còn cơ hội đấy.” Giọng Tiêu Linh Nhi lạnh như băng, không hề có chút cả xúc nào trong đó.