“Hơn nữa không phải một người mà là ba người”. “Cậu Tiêu quả nhiên giấu tài kỹ quá”. Mọi người anh một câu tôi một câu đều đang suy đoán ba luồng khí tức cảnh giới Nhân Hoàng đó rốt cuộc là thần thánh phương nào? Ngay khi mọi người vừa dứt lời, một bóng người bước trên luồng sáng đi đến. Nhìn từ xa vóc dáng của người đó cực kỳ cường tráng, mặc chiến bào rồng xanh, uy phong vô song. “Thuộc hạ Long Ngao chào Long Vương”. Sau khi lớn giọng nói, Long Ngao lập tức bước đến đứng bên cạnh Tiêu Chính Văn trong hư không. Anh ta vừa dứt lời, không trung bỗng dậy lên từng gợn sóng, một dáng người xinh đẹp xuất hiện trước mặt mọi người. “Long Nguyệt chào Long Vương”. Sau đó không trung chấn động, Long Hình cũng sải bước đến gần. “Chẳng phải các người muốn xem trò cười của Long Vương sao? Có ba bọn tôi ở đây, tôi xem ai có thể động vào một cọng tóc của Long Vương?” Ba người gần như lên tiếng cùng lúc chấn động như sấm sét khiến màng nhĩ của mọi người ù đi. Long Hình, Long Ngao, Long Nguyệt, tam đại Long tôn của điện Thần Long, xung quanh đều toát ra khí tức khủng khiếp của cảnh giới Nhân Hoàng, gần như cùng lúc xuất hiện phía sau Tiêu Chính Văn. Mặc dù khí tức của ba người vẫn chưa bằng đám người Triệu Kế Hồng nhưng cũng không kém cạnh là bao. Ba cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đồng thời xuất hiện. Chuyện này khiến tất cả mọi người há hốc mồm. Nhất là đám người Khổng Hựu Bang cũng phải nuốt nước bọt. Khi nhìn thấy xung quanh ba người Long Hình lại toát ra khí tức của cảnh giới Nhân Hoàng, cả người ông Quý đều ngây như phỗng. “Chuyện… chuyện này sao có thể?” Lý Chính Đạo đang đứng ở phía xa nhìn Tiêu Chính Văn cũng suýt nữa rơi từ trên cao xuống. “Đây chẳng phải là… cấp dưới của Tiêu Chính Văn sao? Họ đã đột phá cảnh giới Nhân Hoàng lúc nào vậy? Tuyệt… tuyệt đối không thể nào”. Phải biết là vài tháng trước ba người họ mới vừa đột phá cảnh giới Nhân Vương, Lý Chính Đạo nhớ rất rõ lúc đó người có thực lực mạnh nhất trong ba người cũng chỉ mới ở Nhân Vương cấp hai mà thôi. Mới qua bao lâu mà ba người đã cùng nhau đột phá cảnh giới Nhân Hoàng vậy? Lúc này ngay cả ông ta cũng cảm thấy mặt mình nóng rát. So vói ba người này, một hai trăm năm của mình đều vứt cho chó rồi sao? “Tuyệt đối không thể nào!” Triệu kế Hồng kinh ngạc thất thanh thốt lên. Ông ta còn nhớ rõ trong cái đêm quay về, ông ta đã phóng tầm mắt ra cả Hoa Quốc, hoàn toàn không phát hiện khí tức cường giả cảnh giới Nhân Hoàng của bất kỳ ai.