“Phụt!” Một tiếng trầm đục vang lên, đầu Saga bay trong không trung, dòng máu ấm nóng lập tức bắn ra. “Là đại tài nhà họ Tư Mã ra tay sao?” Triệu Kế Hồng cũng cảm nhận được luồng khí tức mạnh mẽ này, mặc dù ông ta không biết rốt cuộc cảnh giới của đối phương mạnh thế nào, nhưng với thực lực của ông ta thì cũng chỉ như hạt cát nhỏ bé ở trước mặt đối phương thôi. Chỉ trong tích tắc, các cao thủ của Phi Lục và Mỹ Lục đánh vào Hoa Quốc đều thiệt mạng. Càng đáng sợ hơn là đối phương chỉ dùng một kiếm đã có thể giết bốn năm mươi cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng. Thực lực cực kỳ đáng sợ. Mấy chục thi thể lần lượt rơi xuống, thanh kiếm dài đó cũng lập tức biến mất như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Độ Ách Chân Quân hít sâu một hơi, mặc dù ông ta biết rõ đòn tấn công này là Tư Mã Lôi cứu Hằng Sơn nhưng vẫn chậm một bước. Hơn nữa Tư Mã Lôi chỉ thực hiện một chiêu thức trận pháp đã vượt qua con đường thông giữa thế tục và ngoài lãnh thổ để chém chết đám người Tishen. Uy lực này không hổ là sức chiến đấu đỉnh cấp của hoàng tộc. Chỉ tiếc là vì thi triển sức mạnh để vượt qua con đường giữa thế tục và ngoài lãnh thổ nên sức mạnh của đòn tấn công đó cũng không nhiều, nếu không ngay cả mấy người Tiêu Chính Văn cũng sẽ chết dưới kiếm này. Lúc này uy danh của nhà họ Tư Mã mới được các thế lực ngoài lãnh thổ ghi nhớ một lần nữa, năm đó thống nhất ba nước loạn lạc, nhà họ Tư Mã cũng từng rất có tiếng. Chỉ là thời kỳ lịch sử này đã qua quá lâu rồi, người đời đã phần nào quên đi vương triều đoản mệnh này, càng quên đi uy danh trước kia của nhà họ Tư Mã. “Thế tử, đây là…” Chu Chấn Long cũng khá ngạc nhiên, có thể nhìn ra đối phương chắc chắn là một đại tài ở ngoài lãnh thổ từ uy thế của đòn tấn công này. Nhưng trong trí nhớ của ông ta, chưa có ai có thể vượt qua chướng ngại vung một kiếm ở ngoài lãnh thổ mà có thể chém chết cường giả cảnh giới Nhân Hoàng ở thế tục cả. Lý Chính Đạo lộ ra vẻ nghiêm túc, thở dài: “Đây là một trong các cao thủ đỉnh cấp của nhà họ Tư Mã, nếu tôi đoán không nhầm thì chắc là Tư Mã Lôi. Nếu là Tư Mã Viêm ra tay e là ngay cả Tiêu Chính Văn cũng đầu thân một nơi rồi”. Với sự hiểu biết của Lý Chính Đạo về nhà họ Tư Mã, chút chuyện nhỏ xảy ra ở Hằng Sơn không đáng để Tư Mã Viêm ra tay, hơn nữa ra tay với một tiểu bối cảnh giới Nhân Hoàng cấp một, dù bị đòn tất chết cũng sẽ tổn hại đến thanh danh của Tư Mã Viêm. “Tư Mã Lôi? Người này quả thật là một thiên tài ngàn năm có một, nhưng không biết ông ta và Tiêu Chính văn ai mạnh hơn.” Chu Chấn Long vẫn còn đang trong trạng thái ngạc nhiên, cũng không khỏi so sánh hai người với nhau. “Không so bì được, cảnh giới của Tư Mã Lôi cao, thực lực lại mạnh, chẳng qua Tiêu Chính văn có thể so bì được, dù là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp chín cũng chỉ rất bé nhỏ khi ở trước mặt ông ta thôi.” Lý Chính Đạo lắc đầu thở dài nói.