Chiến Thần Bất Bại

chương 3514

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ lúc bắt đầu, nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã đã có ý đồ xấu với nhà họ Thành, mà Quảng Lăng Tử đương nhiên cũng vui mừng thấy chuyện thành, rất nhanh đã thông đồng làm bậy với nhau, còn ông cụ Thành lại chẳng biết gì hết. “Chúng ta cũng đi thôi! Chẳng bao lâu nữa, ngay cả thành phố Thái Sơn cũng sẽ bị ảnh hưởng!”, Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía Võ Anh Hào. Từ đêm ngày hôm trước, Tiêu Chính Văn đã thông báo với giới chính trị mau chóng phân tán đám người trong thành phố Thái Sơn, sáng sớm ngày hôm nay, cả thành phố Thái Sơn đã trở thành một thành phố trống không! Đúng vào lúc này, trên bầu trời vang lên tiếng rít gào của ông cụ Thành: “Cậu Tiêu! Cậu Võ! Xin nể tình nhà họ Thành chúng tôi có công bảo vệ cho Thái Sơn mà giúp nhà họ Thành chúng tôi với!” “Đợi sau này, nhà họ Thành chúng tôi…” “Ông Thành, ban nãy ông đã nói rồi, Tiêu Chính Văn tôi có tài cán gì để tương trợ nhà họ Thành mấy người đây? Hơn nữa, loại người không thức thời như Tiêu Chính Văn tôi cũng không xứng để ở lại Thái Sơn!” Giọng nói lạnh lùng của Tiêu Chính Văn cắt lời ông cụ Thành. Nghe thấy lời này của Tiêu Chính Văn, ông cụ Thành như bừng tỉnh ngộ! Cụ ta hiểu rõ thủ đoạn của người nhà họ Khổng thâm độc tới độ nào hơn bất cứ ai! Để không bị lan truyền ra ngoài, Khổng Tề Thiên tuyệt đối sẽ không cho phép bất kỳ người nào thuộc nhà họ Thành rời đi! Nếu như nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã ra tay trước thì nói lên rằng họ đã có chuẩn bị từ sớm, nói không chừng chẳng bao lâu nữa, viện binh ở vùng ngoài lãnh thổ xa xôi của bọn họ sẽ tìm tới, tới lúc đấy, cả Thái Sơn sẽ máu chảy thành sông, nhà họ Thành bọn họ cũng bị tiêu diệt từ đó! Vào lúc này cũng chỉ có Tiêu Chính Văn và Võ Anh Hào mới có thể giữ lại một con đường sống cho nhà họ Thành! Dù gì sau lưng Tiêu Chính Văn vẫn có huyết tộc, mà thực lực của nhà họ Võ cũng không thể xem thường! “Hừ, vẫn nên để Quảng Lăng Tử giúp ông đi, không phải ông vẫn luôn khen Quảng Lăng Tử có thiên tư hơn người, núi Huệ Mi càng có thể lập lại trật tự hay sao? Nhà họ Võ chúng tôi căn bản chẳng là gì!” Không đợi Tiêu Chính Văn lên tiếng, Võ Anh Hào đã cười lạnh lùng, sau đó đạp trên vầng sáng rời đi với Tiêu Chính Văn. Cùng lúc này, trên bầu trời ánh sao lấp lánh, những vầng trăng sáng tỏ đồng thời dâng cao! Nhìn thấy cảnh tượng này, gần như cả võ tông Hoa Quốc đều ngây ra! Cao thủ của Thiên Cung Bắc Cực trở về thế tục tập thể rồi! Từng vầng trăng sáng đó căn bản không phải mặt trăng thật sự mà là ánh sáng huyền diệu phát ra từ vùng ngoài lãnh thổ, xuyên qua bầu trời rồi phản chiếu lại thế tục! “Thiên Cung Bắc Cực trở về thế tục rồi?” Không ít người kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, cả người không tự chủ được mà run lên! Triệu Kế Hồng bên trên Tung Sơn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì cũng sợ tới phát run. Ông cụ Thành đứng đầu thì càng sợ tới độ cả người đầm đìa mồ hôi lạnh! Nhà họ Thành sao có thể so bì được với cả Thiên Cung Bắc Cực? Tiêu Chính văn và Võ Anh Hào thì tính sao?” Quảng Lăng Từ quay đầu nhìn Tư Mã Tư. “hừ, muốn chạy, không dễ như vậy đâu, lần này, cả Hoa Quốc đều là của chúng ta rồi!” tư Mã Tư khẽ siết tay, cười lạnh lùng nói. Điều cả Thiên Cung Bắc Cực trở về thế tục chính là muốn hạ luôn giời chính trị Hoa Quốc, sau khi có được Thánh Huyết của Đế Tuấn sẽ lập tức truy sát Tiêu Chính Văn để đoạt lấy ba trái tim rồng từ anh! Tiếp đó sẽ hành động để tìm kiếm di tích Long tộc!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio