Lời này của Quảng Lăng Tử đã nói ra được chân lý của thế gian này, quả thực như vậy, dù là nhân tình thế thái bên trong thế tục hay tu viện pháp quy của vùng ngoài lãnh thổ thì tất cả nền móng đều là bối cảnh. Thứ mà giới thế tục dựa vào là “bố”, thứ mà vùng ngoài lãnh thổ dựa vào là “căn cơ”! Nhưng ở phương diện này, Tiêu Chính Văn vẫn ở vào hạng yếu. Vậy nên Võ Anh Hào cũng trầm mặc một lúc, căn bản không có cách nào phản bác lại lời nói của Quảng Lăng Tử. Xa thì không nói, chỉ nói lần này nhà họ Thành bị tiêu diệt, chỉ dựa vào một mình Quảng Lăng Tử thì căn bản chẳng thể làm nổi. Nhà họ Thành có yếu tới đâu cũng là một thế gia lớn đã tồn tại cả nghìn năm, dù là mấy nghìn đệ tử kia thò cổ ra cho Quảng Lăng Tử chặt bỏ thì cũng có thể khiến cho hắn mệt chết. Nhưng sau khi người của Cửu U Cung ra tay thì lại huỷ hoại hết cơ nghiệp cả nghìn năm của nhà họ Thành ở trong thế tục chỉ trong một đêm! “Mấy thứ anh nói đều rất có lý, nhưng quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, dẫu sao khi trước tôi cũng đã có hẹn với anh Tiêu rồi!” Võ Anh Hào khẽ lắc đầu nói. “Ở trước mặt lợi ích thì tín nghĩa gần như chẳng đáng là gì hết, tôi nghĩ có lẽ cậu chủ Võ còn hiểu rõ điểm này hơn cả tôi, vậy nên tôi hy vọng cậu chủ Võ có thể đưa ra một quyết định chuẩn xác!” Quảng Lăng Tử lại lên tiếng khuyên nhủ. Thật ra không cần Quảng Lăng Tử nói, trong lòng Võ Anh Hào cũng rất rõ, việc tranh đoạt Thánh Huyết của Đế Tuấn nhất định sẽ dẫn tới một cuộc đại chiến. Mặc dù đám cao thủ trên cảnh giới Nhân Hoàng không thể tự mình chiếm được Thánh Huyết của Đế Tuấn, nhưng trong trận tranh đấu lần này bọn họ là lực lượng trung kiên tuyệt đối! Vậy nên mặc dù Quảng Lăng Tử có thể lơ là không chú ý, nhưng Cửu U Cung sau lưng hắn thì lại sâu không thể lường, nếu như có thể có được trợ lực của Cửu U Cung, đối với hắn mà nói thì rõ ràng giống như hổ mọc thêm cánh! Mà Võ Anh Hào cũng biết rất rõ về tình cảnh bây giờ của Quảng Lăng Tử. So với mấy người Thành Hạo, Quảng Lăng Tử càng nguy khốn hơn, thậm chí còn có thể gặp nguy hiểm tính mạng bất cứ lúc nào. Bây giờ hắn đang cần sự hỗ trợ của nhà họ Võ! Không phải Cửu U Cung không tương trợ Quảng Lăng Tử mà là câu nói cuối cùng của Nữ Đế kia thật sự đã vạch trần được hết ý đồ của người ta! Cây giáo Bá Vương mấy lần xuất thế đều mang tới cho thế gian này những trận mưa máu, mỗi một người tay cầm cây giáo Bá Vương đều từng dấy nên sóng gió ở thế gian này! Vậy nên thế lực các phương đều không thể coi thường câu nói đó của Nữ Đế. Thậm chí sau khi Nữ Đế nói ra câu nói đó thì càng thêm kiên định với quyết tâm buộc phải trừ khử cái tên Quảng Lăng Tử này sớm nhất có thể để tránh hậu hoạ sau này! Mà thực lực của bản thân Quảng Lăng Tử, cộng thêm sự hỗ trợ của cây giáo Bá Vương thì gần như là vô địch ở vùng bậc cảnh giới! Dù là Khổng Tề Thiên trong tay có cổ quyển của nhà họ Khổng, ở trước mặt Quảng Lăng Tử cũng phải nể nang vài phần! Cộng thêm lần này, nhà họ Tư Mã mạnh mẽ liên thủ với nhà họ Khổng, còn có rất nhiều thế lực các phương ẩn náu trong bóng tối, chờ thời cơ để hành động, có thể nói trận chiến tranh đoạt Thánh Huyết Đế Tuấn lần này vô vàn hiểm nguy! Nếu như có thể nhận được sự tương trợ của một thế lực mà sau lưng có chỗ dựa lớn mạnh như Quảng Lăng Tử vào thời điểm này, đối với ông ta mà nói tuyệt đối là một chuyện tốt! Thậm chí có thể đánh cho mấy đối thủ đang ẩn nấp trong bóng tối trở tay không kịp.