Gã không tin Tiêu Chính Văn có dũng khí như vậy. Dù sao vùng ngoài lãnh thổ cũng không phải là thế giới của Tiêu Chính Văn. Khoảng thời gian này, Tiêu Chính Văn đã đắc tội với bao nhiêu thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ? E rằng ngay cả bản thân Tiêu Chính Văn cũng không thể đếm nổi. Nếu đến vùng ngoài lãnh thổ, Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm. “Các người thật ngây thơ, lẽ nào các người cho rằng tôi không nhìn ra được tính toán của các người sao? Các người muốn nhân cơ hội Thánh Huyết của Đế Tuấn xuất thế, lật đổ Thiên Tử hiện tại!” “Sau đó thâu tóm giới thế tục trong lòng bàn tay!” “Tính toán tốt đấy, nhưng tiếc rằng âm mưu của các người sẽ không bao giờ thành hiện thực đâu!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn đám người nhà họ Khổng và nhà họ Ngụy. “Hừ, Tiêu Chính Văn, chúng tôi thừa nhận cho dù chúng tôi tập hợp lại thì cũng không phải là đối thủ của anh, nhưng anh phải hiểu rằng chúng tôi chỉ là thế hệ trẻ ở vùng ngoài lãnh thổ!” “Ở vùng ngoài lãnh thổ còn có rất nhiều cao thủ, với sức lực của một mình anh, anh có thể kiểm soát thế cục ở vùng ngoài lãnh thổ không?” “Nếu chọc tức các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ, các cao thủ sẽ giết ngược lại giới thế tục, đến lúc đó, e rằng giới thế tục sẽ máu chảy thành sông!” Ngụy Nguyên Cát lạnh lùng uy hiếp. Chuyện đã đến nước này, cho dù gã có quỳ xuống cầu xin thì Tiêu Chính Văn cũng sẽ không tha cho bọn họ. Thay vì khom lưng uốn gối, không bằng liều mình một lần. “Đó là chuyện của tôi!” Tiêu Chính Văn nói xong liền phất tay, con rồng vàng khổng lồ lập tức phóng lên. “Bùm bùm bùm!” Từng màn sương máu lần lượt nổ tung, đám người Ngụy Nguyên Cát còn chưa kịp hét lên đã tan biến. Lúc này, sương máu trên bầu trời lan ra, còn Tiêu Chính Văn vẫn kiêu ngạo đứng trên bầu trời, lạnh lùng nhìn tất cả. “Anh Tiêu, lẽ nào anh thật sự muốn khai chiến với vùng ngoài lãnh thổ sao?”, Võ Anh Hào khẽ cau mày. Lần tấn công này của Tiêu Chính Văn gần như xóa sổ nhà họ Ngụy và nhà họ Khổng trong giới thế tục, cho dù không tuyên chiến, nhưng nhà họ Ngụy và nhà họ Khổng cũng sẽ không để yên. Không chỉ Võ Anh Hào nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt phức tạp, chờ đợi câu trả lời, mà ngay cả võ tông và những người bình thường trong giới thế tục đều chờ đợi câu trả lời của Tiêu Chính Văn. “Nếu chiến tranh đã nổ ra thì muốn tránh cũng không tránh được!”, Tiêu Chính Văn thờ ơ nói. Nghe vậy, cả thế giới bỗng chốc trở nên im ắng. Tiêu Chính Văn thật sự muốn đối đầu với thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ? Tiêu Chính Văn điên rồi sao? Cả nhà họ Ngụy và nhà họ Khổng đều là những bên có quyền lực. Ngay cả những thế gia như nhà họ Võ và nhà họ Lý đều không dám khiêu chiến trực tiếp. Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp Tiêu Chính văn rồi!” Lúc này, Triệu Kế Hồng lại lộ rõ vẻ kính trọng, Tiêu Chính Văn là người đầu tiên từ trước đến nay trong thế hệ trẻ dám một thách thức mấy thế gia lớn. “Đây đồng nghĩa với việc cậu ta tuyên chiến với toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ! Ai cũng biết rõ quan hệ giữa nhà họ Khổng và Thiên Đạo Minh Ước. Dám một mình đánh với cả vùng ngoài lãnh thổ, tên này thật khiến tôi nể phục!” Thiên Đạo Quân cũng nói với vẻ tôn kính.