Chiến Thần Bất Bại

chương 3647

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 3647 Nhưng dù sao Vinh Thành cũng rộng lớn, hơn nữa giữa các gia tộc cũng có sự tranh đấu ngầm với nhau, chỉ có những người có thế lực lớn chống đỡ sau lưng mới có thể tốt hơn, sống lâu hơn. Thế nên bất kể là cuộc thi nào cũng sẽ thu hút sự chú ý từ các gia tộc ở khắp Vinh Thành. “Vinh Thành chúng tôi hoàn toàn không có gia tộc lớn như thế, muốn sinh tồn chỉ có thể nghĩ cách gia nhập vào các thế lực lớn này, dù làm đệ tử ngoại môn cũng đồng nghĩa với việc đảm bảo được mạng sống”. “Ban đầu nhà họ Võ chúng tôi định bộc lộ tài năng ở Vinh Thành trong cuộc thi lần này, nhưng xem ra cơ hội đã vô cùng mong manh rồi”. Võ Học Tư lắc đầu, thở dài. Chỉ riêng mấy bàn bên cạnh thôi đã có không dưới mười người có khí tức mạnh hơn Võ Học Tư rất nhiều. Còn Võ Tịnh Nhi cũng thua kém không chỉ một sao so với những người này. “Hơn nữa, cuộc thi lần này nhà họ Bạch đích thân tặng một viên Tuyết Liên ngàn năm, nói là phần thưởng cho người đứng đầu. Ở ngoài lãnh thổ, Tuyết Liên ngàn năm không phải là vật gì quý hiếm”. “Nhưng ở Vinh Thành lại là bảo vật khó kiếm, thế nên dù là vì Tuyết Liên ngàn năm thì các gia tộc ở Vinh Thành cũng sẽ tham gia”. “Tuyết Liên ngàn năm?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày, món đồ này gần như đã biến mất ở thế tục rồi. Theo ghi chép trong Thiên Sơn Thư Lục, Tuyết Liên ngàn năm là thánh dược chữa trị vết thương, hơn nữa có thể cấp tốc nâng cao cảnh giới và thực lực của tất cả võ giả dưới cảnh giới Nhân Hoàng. Tuyết Liên ngàn năm không chỉ đơn giản là vật bổ dưỡng với võ giả. “Đúng thế, rất nhiều gia tộc đều muốn lấy Tuyết Liên ngàn năm để nhanh chóng đào tạo ra một nhóm cao thủ trong gia tộc, thế nên sự cạnh tranh trong cuộc thi lần này càng thêm khốc liệt”. Nói đến đây, Võ Học Tư hít sâu một hơi, ánh mắt hiện lên vẻ không cam lòng. “Một viên Tuyết Liên ngàn năm thôi mà, nếu muốn có thì dễ như trở bàn tay”, Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói. Dễ như trở bàn tay? Nghe vậy, Võ Học Tư sững sờ. Lời này của Tiêu Chính Văn thật khoa trương, ngay cả những cường giả mạnh nhất ở mấy bàn xung quanh cũng không dám nói những lời như vậy. Đặc biệt là những người có mặt ở đây đều là cao thủ, mặc dù giọng nói của Tiêu Chính Văn không quá lớn, nhưng cũng đủ lọt vào tai mọi người rõ ràng. Cùng lúc đó, người ở mấy bàn bên cạnh đều đồng loạt nhìn về phía Tiêu Chính Văn. Một người đàn ông trẻ mặc áo choàng đạo sĩ trong số đó nhíu mày, nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt không mấy thiện cảm. “Dễ như trở bàn tay? Anh cho rằng Tuyết Liên ngàn năm là cây cỏ ven đường sao? Mà tới đâu có thể hái tới đó?” Nghe vậy, mọi người xung quanh lập tức cười lớn. “Nào, để tôi xem thử đây là vị nào?” Nói xong, một người bên cạnh người đàn ông mặc áo choàng đạo sĩ cũng đứng dậy, nhìn đánh giá Võ Học Tư, chế nhạo: “Không ngờ nhà họ Võ lại có gan phái người đến tham gia cuộc thi!” “Nhà họ Võ các người chẳng phải có Tiêu Chính Văn bảo vệ à? Sao không bảo Tiêu Chính Văn lấy luôn Tuyết Liên ngàn năm đi, sao phải thi đấu nữa?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio