Thật ra Thượng Quan Uyển Nhi đã nhìn ra từ lâu, hôm nay nhà họ Bạch vẫn chưa chuẩn bị xong cho việc khai chiến, đặc biệt là một mình Bạch Thiên Kiệt thì căn bản không thể đại diện cho cả nhà họ Bạch! Dù đôi bên có ra tay thì cũng chỉ thể đến thế mà thôi, cuộc chiến đấu ở cấp độ này, Tiêu Chính Văn có tham gia hay không đều không ảnh hưởng tới đại cục, mà bên phía thế tục, gia tộc Buckingho của Âu Lục lại muốn ra tay tàn sát nhân dân Hoa Quốc. Thượng Quan Uyển Nhi phò tá Nữ Đế mấy chục năm, sao có thể nhìn muôn dân Hoa Quốc chìm trong khói lửa chiến tranh? “Thượng Quan Uyển Nhi, mấy người bảo vệ được cậu ta một lúc chứ bảo vệ được cả đời sao? Tiêu Chính Văn năm lần bảy lượt khiêu chiến nhà họ Khổng chúng tôi và cả hoàng tộc, dựa vào mấy nhà các người mà có thể bảo vệ được cho cậu ta ư?” “Hơn nữa, tại sao chúng tôi phải kiểm soát thế tục, mấy người có lẽ cũng hiểu rõ hơn bất cứ ai, bây giờ chuyện chiến sự ở chiến trường ngoài vũ trụ đang căng thẳng, không nhanh chóng tìm ra di tích Long tộc, một khi chiến trường vùng ngoài vũ trụ xảy ra vấn đề thì sẽ có hậu quả thế nào, mấy người còn hiểu rõ hơn cả chúng tôi!” “Tiêu Chính Văn lại muốn ngăn cản chúng tôi đi tìm di tích Long tộc, cậu ta không chỉ đang đối địch với cả vùng ngoài lãnh thổ mà còn đối địch với cả thế giới!” “Tới lúc đó, không chỉ có vùng ngoài lãnh thổ không thể tiếp tục tồn tại mà ngay tới thế tục cũng sẽ hoá thành địa ngục nhân gian!” Tư Mã Quang lạnh lùng lên tiếng. “Chiến bại? Nếu như cần dùng sinh linh của cả thế tục để cúng tế thì thắng bại còn có ý nghĩa gì?”, Bạch Ngọc Trinh lạnh lùng đáp lời. “Hừ, ông là cái thá gì, dám ăn nói ngông cuồng ở trước mặt tôi?”, Bạch Thiên Kiệt cũng lạnh lùng quát mắng. “Cậu…” Chu Hi vừa định lên tiếng đã bị giọng nói lạnh tanh của Bạch Thiên Kiệt ngắt lời: “Còn dám nhiều lời, hôm nay tôi sẽ san phẳng cả Nho Thánh Từ cho mà xem!” San phẳng Nho Thánh Từ? Nếu người khác nói như vậy thì chỉ bị xem là trò cười, nhưng khi người nói là Bạch Thiên Kiệt thì không ai dám xem đó là trò cười nữa. Bởi vì hắn quả thật có tư cách và thực lực để làm thế. Tư Mã Quang và Chu Hi nghiến răng nhìn cao thủ y thuật bên cạnh, người trong gia tộc y dược cũng phải cẩn thận đối đãi khi đối diện với đe dọa của nhà họ Bạch. “Được, tôi mong sau này nhà họ Bạch có thể đảm đương được trách nhiệm này”. Nói rồi cao thủ gia tộc y dược đó xoay người rời đi, Tư Mã Quang và Chu Hi cũng chỉ đành tức giận hừ một tiếng, hậm hực đi theo. Người của Nho Thánh Từ bị ép buộc lùi bước, tin tức Tiêu Chính Văn không bị thương gì truyền ra ngoài, cả Vinh Thành đều sôi trào.