Chiến Thần Bất Bại

chương 3696

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 3696 “Hơn nữa, một khi tôi trở thành tôi tớ nhà họ Đổng thì tất cả điều kiện bọn họ đã đồng ý với tôi, cũng có thể bị bỏ đi bất cứ lúc nào, thậm chí bọn họ sẽ kiếm thêm lợi ích bằng cách thẳng tay hãm hại giới thế tục!” “Tôi chỉ hỏi cô một câu, nếu là nhà họ Bạch, liệu có thể đưa ra được điều kiện như vậy không?” Bạch Ngọc Trinh khẽ lắc đầu với Tiêu Chính Văn, nói: “Tuyệt đối không thể nào! Tuy nhà họ Bạch chúng tôi không phải hoàng tộc, nhưng cũng tựa như hoàng tộc, cho dù vậy, nhà họ Bạch cũng không nắm chắc có thể khiến anh Tiêu đột phá Đế Cảnh trong vòng trăm năm!” “Không sai! Loại hứa hẹn trăm năm này căn bản là một câu nói nhảm! Đến lúc đó cho dù bọn họ không thực hiện thì có thể làm gì được? Hơn nữa, thế tục cũng không phải thiên hạ của nhà họ Đổng bọn họ, dùng thứ vốn không thuộc về mình để hứa hẹn với tôi, thật là nực cười!” Tiêu Chính Văn vừa nói như vậy, Bạch Ngọc Trinh lập tức biết dự tính của nhà họ Đổng, thật ra những cam kết kia trông có vẻ cuốn hút, nhưng suy cho cùng căn bản không cách nào thực hiện được! Ngay cả quyền khống chế thế tục cũng cần Tiêu Chính Văn tự mình liều mạng chém từng đao bắn từng phát súng, còn đột phá Đế Cảnh thì càng là một câu chuyện cười! “Hơn nữa, chỉ cần tôi đồng ý với nhà họ Đổng chẳng khác nào nói với họ rằng tôi rất chột dạ, nói cách khác, chỉ có người không đủ thực lực, mới chột dạ khiếp đảm!” “Đến lúc đó chẳng phải nhà họ Đổng muốn tôi làm gì thì tôi phải theo đó sao? Muốn dùng mấy câu nói mà đùa giỡn tôi trong lòng bàn tay, trình độ của họ còn chưa đủ!” Nghe xong lời nói này của Tiêu Chính Văn, sự sùng bái của Bạch Ngọc Trinh đối với Tiêu Chính Văn lại tăng thêm mấy phần! Một người có thực lực cá nhân kinh khủng chỉ có thể nói rõ sức chiến đấu vượt xa người thường, nhưng bất kể ở vùng ngoài lãnh thổ hay thế tục, điều quyết định một người có thể đi bao xa vĩnh viễn không chỉ có sức chiến đấu! Mưu lược mới có thể khiến cho một người sống tốt hơn ở trong loạn thế! Chỉ thông qua chuyện này, Bạch Ngọc Trinh đã nhận định ánh mắt mình tuyệt đối không sai, Tiêu Chính Văn không chỉ có tiềm lực vô hạn lại còn đa mưu túc trí! Sau khi Tiêu Chính Văn và Bạch Ngọc Trinh rời khỏi trang viên nhà họ Đổng không lâu, tin tức này liền truyền ra ngoài. “Thật là ngu xuẩn hết sức!” “Hừ! Tiêu Chính Văn này là kẻ ngu sao? Điều kiện ưu ái như vậy mà cậu ta cũng từ chối?” “Cậu ta thật sự cho rằng mình vô địch thiên hạ à? Trong vòng trăm năm đột phá Đế Cảnh là điều kiện hấp dẫn mức nào chứ, chỉ cần không phải kẻ ngu thì ai lại từ chối!” Không ít người trẻ tuổi cùng lứa bực bội không dứt giống như bị một tảng đá lớn đè lên ngực! Nếu có người mở miệng ra cho họ điều kiện tốt như vậy, bọn họ sẽ đồng ý ngay không cần suy nghĩ! Dù là mấy đại hoàng tộc cũng rất khó đưa ra cái giá mê hoặc như vậy! “Hừ! Tiêu Chính Văn này thật đúng là cục xương khó gặm!” Đổng Thừa nhìn bóng dáng Tiêu Chính Văn và Bạch Ngọc Trinh rời đi, nghiến răng nghiến lợi, trong ánh mắt phóng ra ánh sáng lạnh lẽo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio