Phải biết rằng, Tiêu Chính Văn hiện tại giống như mặt trời giữa buổi ban trưa ở Hoa Quốc, là thần tượng trong mắt của vô số cô gái trẻ tuổi trên toàn thế giới. Mỗi ngày không biết có bao nhiêu cô gái muốn lên giường cùng với anh! Chuyện giống như vậy, đương nhiên phải để cho “phu nhân” xử lý mới là thoả đáng nhất. Khương Vy Nhan ban đầu cũng bị vẻ xinh đẹp của Bạch Ngọc Trinh làm cho chấn động, lập tức chú ý tới cách ăn mặc của Bạch Ngọc Trinh, rõ ràng không giống với phong cách hiện đại, lúc này mới đồng ý đưa Bạch Ngọc Trinh vào văn phòng trên tầng cao nhất. Lúc Bạch Ngọc Trinh gặp được Tiêu Chính Văn, đôi đồng tử của cô ta không tự chủ được mà hơi co lại! Mới có hai ngày không gặp, Tiêu Chính Văn lại đột phá từ cảnh giới Nhân Vương cấp năm lên thành Nhân Hoàng cấp năm rồi ư? Đó là một cảnh giới lớn đấy! Ngay cả Bạch Ngọc Trinh nhìn cũng cảm thấy nóng mắt! E rằng ngay cả anh trai Bạch Thiên Kiệt của cô ta cũng không có khả năng địch lại được Tiêu Chính Văn trước mắt này! “Chào phu nhân Tiêu, anh Tiêu!”, Bạch Ngọc Trinh khẽ gật đầu bày tỏ thiện chí với Khương Vy Nhan trước. Thật ra bất cứ ai cũng có thể nhìn ra được, sự thiện chí của Bạch Ngọc Trinh với Khương Vy Nhan phải để trong dấu ngoặc kép, nếu không cô ta cũng sẽ không chào hỏi Khương Vy Nhan trước. Đồng thời, cô ta cũng đang dùng phương thức này để ra oai với Khương Vy Nhan! Dù gì bàn về vẻ ngoài, cô ta chẳng hề thua kém Khương Vy Nhan, thậm chí còn có phần nhỉnh hơn! Quan trọng nhất là mặc dù Bạch Ngọc Trinh đã gần hai nghìn tuổi, thế nhưng hiện tại vẫn là một khuê nữ, vẫn là một cô gái trinh nguyên! Xét trên phương diện nào đó thì so với một người phụ nữ đã làm mẹ như Khương Vy Nhan thì cô ta có ưu thế tự nhiên! Vả lại, Bạch Ngọc Trinh xuất thân từ thế gia đại tộc chân chính, còn có địa vị rất cao ở vùng ngoài lãnh thổ. Khương Vy Nhan vẫn đối đãi với một tâm thế bình thường, cũng lịch sự gật đầu lại với cô ta. “Xem ra mọi thứ của anh Tiêu đều rất thuận lợi, chuyện của gia tộc Buckingho, nếu như cần nhà họ Bạch giúp đỡ thì anh Tiêu chỉ cần lên tiếng là được!”, Bạch Ngọc Trinh khẽ cười nói. Trong vô hình cũng đang thể hiện lai lịch của mình với Khương Vy Nhan! Cũng đang nói với tất cả mọi người, cô ta không chỉ là một bình hoa xinh đẹp, sau lưng cô ta còn có nhà họ Bạch lớn mạnh nữa! “Chuyện này không cần cô chủ Bạch phải nhọc lòng đâu, có điều cô chủ Bạch có từng nghe nói tới điện Huyết Ma hay chưa?”, Tiêu Chính Văn bình thản lên tiếng. “Điện Huyết Ma? Anh Tiêu không phải đang định đi cứu ai đấy chứ?”, Bạch Ngọc Trinh nghe thấy ba chữ điện Huyết Ma thì sắc mặt hơi biến đổi! “Không sai, tôi có một người bạn tên là Hận Thiên, vẫn luôn bị nhốt ở trong đó, trước đây ông ta từng giúp đỡ tôi, cũng giúp đỡ cả Hoa Quốc, vậy nên tôi muốn đi cứu ông ta ra!”, Tiêu Chính Văn nói thẳng. “Tuyệt đối không được!”, Bạch Ngọc Trinh nghe tới đây thì lập tức sợ tới độ mặt mày trắng bệch, liên tục lắc đầu nói: “Điện Huyết Ma tuyệt đối không đơn giản chỉ là một nhà ngục, anh Tiêu nhất định phải suy xét cho kỹ càng!”