Hơn nữa, cú đấm của hắn không chỉ bao hàm những gì hắn đã học được suốt cuộc đời mình mà còn là bùa chú của sức mạnh vùng đất trời! Triệu Chí Phi tự tin, mặc dù cú đấm này của hắn không hẳn có thể giết chết Tiêu Chính Văn, nhưng ít nhất bảo toàn tính mạng chắc không thành vấn đề! Chuyện tới nước này, ngay cả kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra được, Tiêu Chính Văn tuyệt đối không phải là một người bình thường, hơn nữa, thực lực chắc chắn cũng không xem thường được! Vì vậy, cú đấm này của Triệu Chí Phi cũng tung ra hết lực, khí tức mạnh mẽ cuộn trào ra như thủy triều! Thế nhưng, ngay cả với một cú đấm mạnh mẽ như vậy, Triệu Chí Phi chỉ cảm thấy cú đấm của mình như thể chạm phải một ngôi sao băng nhỏ khi nó va chạm với cú đấm của Tiêu Chính Văn! Trong nháy mắt, một sức mạnh to lớn vô hình chảy ngược vào như nước lũ cuồn cuộn, không thể ngăn cản! Dù thế nào Triệu Chí Phi cũng không dám tin tất cả những điều này là sự thật. Mãi cho đến khi một tiếng răng rắc truyền đến bên tai, một cơn đau thấu xương truyền đến từ cánh tay bị gãy, Triệu Chí Phi mới kinh hãi nhìn cánh tay bị đánh đến mức bê bết máu của mình, hít một hơi thật sâu! “Ầm!” Nắm đấm của Tiêu Chính Văn xuyên qua cánh tay của Triệu Chí Phi và đập mạnh vào ngực hắn! “Á!” Cảm giác đau đớn xé da xé thịt lại ập đến, ngay cả Triệu Chí Phi cũng không nhịn được mà hét lên, cơ thể hắn vừa bay ra ngoài bèn bị cánh tay giơ lên của Tiêu Chính Văn mạnh mẽ hút lại! “Rắc!” Chỉ thấy Tiêu Chính Văn đè ép, hai đầu gối của Triệu Chí Phi vỡ nứt, quỳ thẳng xuống! Tiêu Chính Văn giơ chân giẫm lên đỉnh đầu của hắn, bàn chân sau dùng sức đạp hắn xuống đất! Giờ phút này, Triệu Chí Phi đâu còn có ngạo cao như vừa rồi? Cả người nằm lún dưới mặt đất, toàn thân máu chảy đầm đìa, từ trên xuống dưới thậm chí không còn một chút khí lực, hai mắt bất lực nhìn về phía Tiêu Chính Văn như đang cầu xin! Chỉ là miệng hắn đã ngậm đầy máu tươi, căn bản không thể nói ra được chữ nào. Nhìn thấy cảnh này, ngay cả người xem xung quanh cũng đều sững sờ! Hơn nữa, mấy tên đệ tử điện Huyết Ma chuẩn bị xông lên giúp đỡ trước đó cũng đều đứng ngây tại chỗ, căn bản không dám tiến lên nửa bước! Tiêu Chính Văn liến nhìn Triệu Chí Phi, chỉ tay vào ông Cổ rồi nói: “Năm đó, ông ấy thu nhận anh mà anh lại lấy oán trả ơn, anh có từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay không?” “Chỉ cần ông Cổ gật đầu, tôi có thể tha chết cho anh!” Triệu Chí Phi nghe thấy vậy, trong mắt lại hiện lên một tia hi vọng, khó nhọc ngẩng đầu lên nhìn về phía ông Cổ! Lúc này, hắn thực sự hối hận không thôi, chỉ có điều, điều hắn hối hận là vừa nãy bản thân đã quá hấp tấp ,nếu đợi đến khi viện binh tới rồi mới ra tay, có lẽ bản thần sẽ không có kết cụ như thế này!