“Ngoài ra còn có, vinh quang vô ngần!” Tiêu Chính Văn ung dung từ tốn đáp. Thật ra thì mấy lời này của Tiêu Chính Văn là đã tự hạ thấp mình rồi, dựa vào bảo tàng vô hạn trong Thiên Sơn Thư Lục, những điều kiện này chỉ là thứ cơ bản nhất. Ba đại Long Tôn và tốc độ tiến bộ kinh khủng của anh chính là bằng chứng tốt nhất! Chỉ cần có đủ đầy thời gian, việc điện Thần Long thống nhất toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ cũng không phải giấc mộng xa vời! Nhưng Tiêu Chính Văn vẫn chưa dứt lời thì thị nữ đang rót trà cho Lý Bạch bỗng bật cười run người, làm văng nước trà ra bàn. Bạch Ngọc Trinh không kiềm được mà cau mày. Đến cả nhà họ Bạch cũng không dám lớn tiếng tuyên bố như vậy, mấy lời này của Tiêu Chính Văn nói ra hơi sớm thì phải! Ít nhất là hiện tại, với thực lực của điện Thần Long mà nói thì không chỉ Hứa Thương Long không tin lời anh, mà ngay cả bản thân cô ta cũng cảm thấy đó chỉ là một ước ao đẹp đẽ mà thôi. “Anh Tiêu, tôi chẳng qua chỉ là một thị nữ, địa vị hèn mọn nhưng có chuyện này không rõ nên cũng muốn nhờ anh Tiêu chỉ bảo!” Thị nữ bỗng ngẩng đầu, nói với Tiêu Chính Văn. Tiêu Chính Văn khẽ gật, không so đo với cô ta. “Anh Tiêu có biết Đông Vực rộng lớn bao nhiêu không? Ở Đông Vực này có cường giả Đế Cảnh đang ẩn náu, hơn nữa không chỉ có một vị!” “Không nói những chuyện khác, riêng việc Bát Hiền Từ có cao thủ Đế Cảnh trấn giữ hay không cũng khó mà nói chắc được!” “Mà anh lại mới vừa kết thù sâu hận lớn với Bát Hiền Từ, anh dựa vào đâu mà cho là Bát Hiền Từ sẽ để cho anh võ đài và không gian này?” “Nếu ngay cả anh cũng không có võ đài, không có không gian vậy thì làm sao có thể cung cấp cho người khác không gian thăng cấp?” “Thành thật mà nói, lý tưởng của anh Tiêu thật cao xa, tôi đây vô cùng khâm phục! Nhưng vùng ngoài lãnh thổ rộng lớn biết bao, một thế tục nho nhỏ không thể so sánh được!” “To gan!” Tiêu Chính Văn chưa mở miệng, Bạch Ngọc Trinh đã đập bàn, hai tia sáng lạnh lóe lên trong đôi mắt đẹp đẽ, nhìn chằm chằm vào thị nữ! Bầu không khí trong đình nghỉ mát bỗng trở nên căng thẳng lạ thường. Những lời mà thị nữ nói tuy ngay cả Bạch Ngọc Trinh cũng không cách nào phản bác, nhưng cô ta có thân phận gì? Chỉ là một thị nữ không đáng kể mà thôi, lại dám giễu cợt Tiêu Chính Văn ngay trước mặt mọi người? Nhất là câu cuối cùng của cô ta rõ ràng là đang giễu cợt Tiêu Chính Văn tầm nhìn hạn hẹp giống như ếch ngồi đáy giếng, vừa xem thường vùng ngoài lãnh thổ, lại đánh giá mình quá cao! Không chỉ Bạch Ngọc Trinh tức giận, ngay cả sắc mặt Lý Bạch cũng vì lời nói này của thị nữ mà trở nên sa sầm lại, lúng túng đến cùng cực! Dẫu sao Hứa Thương Long là người mà chính miệng ông ta tiến cử cho Tiêu Chính Văn, ông ta vốn tưởng dựa vào mối quan hệ giữa mình và Hứa Thương Long, chỉ cần ông ta đưa Tiêu Chính Văn đích thân tới mời, Hứa Thương Long sẽ vui vẻ nhận lời!