Đến Long Nguyệt cũng không nhịn nổi phải cúi đầu trộm cười, thầm nghĩ, tên Chư Cát Anh này có nằm mơ cũng không ngờ chọn đi chọn lại cuối cùng chọn trúng Tiêu Chính Văn! “Không dám không dám, nhưng mà tôi nghĩ, điều tiền bối Lý nói là chắc chắn nhỉ!” Chư Cát Anh rất sợ Lý Bạch lật lọng, vội vàng xác nhận thêm lần nữa. Lý Bạch nhíu mày, nhìn Tiêu Chính Văn, khuyên can: “Cậu bạn, tôi cảm thấy cậu nên chọn người khác thì hơn, anh ta… không hợp với cậu đâu!” Hử? Chư Cát Anh còn lâu mới thèm tin lời Lý Bạch, hơn nữa, nhìn dáng vẻ của Tiêu Chính Văn vốn không giống người võ đạo, mà trông càng giống người của đạo thuật hơn! Hay đây là đồ đệ của Viên Thiên Canh? Ai cũng biết, tuy dưới Đế Cảnh thì Đạo Thuật Chí Tôn là vô địch! Nhưng không phải ai cũng có thể đạt đến trình độ này, nhất là với một người mới học thì thường là mấy con gà chân yếu tay mềm! Đừng nói hắn ta vốn là cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba, cho dù người kia có là cảnh giới Nhân Vương thì hắn ta cũng có thể giết chết đối phương dễ dàng! “Tiền bối Lý, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy!” Chư Cát Anh vô cùng tin chắc vào sự lựa chọn chính xác của mình. “Được rồi, nếu cậu đã nhất định giữ ý vậy tôi cũng không nhiều lời nữa!” Lý Bạch đồng tình nhìn Chư Cát Anh. Đừng nói là Nhân Hoàng cấp ba, ngay cả Lý Bạch đứng trước mặt Tiêu Chính Văn cũng chả là gì! “Nhưng trước đó tôi phải nói trước! Hôm nay các người đã mạo phạm đến điện Thần Long, vì vậy, trận này không thể đánh cho có!” Lý Bạch vừa dứt câu, Thượng Quan Ly không khỏi cau mày: “Ồ? Không biết anh Lý có gì dạy bảo?” “Thế này đi, nếu các người thắng, tôi sẽ để các người rời đi, tuyệt đối không gây khó dễ!” “Nhưng nếu các người thua thì phải bị điện Thần Long xử lý, không được phản kháng!” Thượng Quan Ly nhìn chằm chằm mặt Lý Bạch, lúc lâu sau mới nghiêng đầu nhìn về phía Chư Cát Anh tựa như đang hỏi hắn ta nắm chắc được bao nhiêu! Chư Cát Anh tràn đầy tự tin gật đầu mạnh với Thượng Quan Ly, tỏ ý mình chắc chắn một trăm phần trăm! Dù gì người là do hắn tự chọn, hơn nữa còn chọn lựa kỹ càng, điện Thần Long là bên yếu thế hơn thì sao có thể thất bại được? “Được!” Thượng Quan Ly nghiêm giọng nói: “Vậy cứ theo như lời anh Lý, nếu chúng tôi thua thì sẽ nghe theo quyết định của anh Lý, nhưng nếu chúng tôi thắng, cho dù có đánh chết người thì cũng không được đuổi theo chúng tôi, phải để chúng tôi bình yên rời đi!” “Được! Cứ quyết định như vậy! Có điều, nếu các người thua thì phải bỏ ra ba nghìn cây hoa Tử Tiêu làm đồ bồi thường!” Lý Bạch nở nụ cười nhạt. Lý Bạch vừa nhắc đến ba nghìn cây hoa Tử Tiêu, Long Hình đứng bên cũng bị ông ta dọa giật nảy mình! Hóa ra Lý bạch còn ác hơn cả Tiêu Chính văn, không hổ là gừng càng già càng cay. Thật ra, ngay lúc Chư Cát Anh tưởng mình chọn Tiêu Chính văn là thông minh lắm thì Lý Bạch đã thầm tính xem phải làm thế nào mới chiếm được một món hời lớn của Ngọc Khuyết Cung! Lơn béo tự dưng dâng mình lên cửa, đâu có ngu mà từ chối làm gì! Thượng Quan Ly nghe thấy con số này cũng thầm cau mày, đào sạch Ngọc Khuyết Cung cũng không gom được nhiều ho Tử Tiêu đến vây!