“Vừa rồi Viên Thiên Canh rõ ràng đã cảm nhận được sự khác thường trong núi Thái Thương, nhưng chỉ liếc mắt nhìn rồi không xem nữa, điểm này không bình thường lắm”. Tư Mã Huy cau mày nói. “Viên Thiên Canh không phải kẻ ngốc, ông ta hiểu được nếu có hành động khác thường thì trong khoảnh khắc đó sẽ bị cao thủ Đế Cảnh mai phục xung quanh đánh chết!” “Vả lại, Tần Cối dẫn đầu, cộng thêm hai người Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long hợp lại, giết Tiêu Chính Văn không phải dễ như trở bàn tay sao?” Khổng Thế Phương nở nụ cười khẩy nói. “Hy vọng là do tôi lo lắng quá nhiều!”, Tư Mã Huy khẽ thở dài, nhưng trong lòng ông ta luôn có dự cảm chẳng lành! Mặc dù họ cử ra một số lượng lớn cao thủ, vây giết một mình Tiêu Chính Văn nhưng cuối cùng có thể thành công giết chết Tiêu Chính Văn hay không thì vẫn còn là một ẩn số! Dù sao từ trước đến nay Tiêu Chính Văn đã tạo ra quá nhiều kỳ tích, thậm chí ngay cả bản thân Tiêu Chính Văn cũng có thể nói là truyền kỳ của một thế hệ! Bên trong núi Thái Thương, Tiêu Chính Văn không chút sợ hãi nhìn mọi người trước mắt nói: “Có lẽ cử một vị cao thủ Đế Cảnh đến đây thì các người còn có cơ hội thắng!” “Nhưng chỉ dựa vào mấy người các người mà muốn giết tôi thì chỉ sợ nói quá sớm!” Tiêu Chính Văn không phải kiêu ngạo mà là tự tin! Không nói đến đạo cảnh, những người trước mắt này đều kém anh mười vạn tám ngàn dặm, chỉ dựa vào gương Bát Quái trong tay anh cũng đã đủ giết chết đám người ở đây! “Hừ! Họ Tiêu kia, cậu đúng là quá ngông cuồng, giết một Nhân Hoàng cấp năm như cậu còn cần cao thủ Đế Cảnh ra mặt sao?” “Cho dù là cửa ải này của chúng tôi thì cậu cũng chưa chắc có thể sống sót”. Hứa Thương Long lạnh lùng hừ một tiếng, trường kiếm trong tay run lên, áp lực của cảnh giới Nhân Hoàng cấp sáu giáng xuống! “Haizz, với kiến thức của các người, nói nhiều với các người đúng là vô ích, ra tay đi!”, một tay Tiêu Chính Văn chống hông, vô cùng tự tin nói. “Chịu chết đi!’ Vừa dứt lời, một cỗ khí tức khủng bố được khuấy động, toàn bộ núi Thái Thương hơi chấn động! Một ánh sáng màu trắng bạc phóng ra trong nháy mắt, giống như thiên hà đổ xuống như sông suối. Hơn mười cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm trở lên, cùng một lúc bộc phát ra sát khí động trời, ngay cả sương mù dày đặc che khuất cả ngọn núi trước đó cũng bị cỗ khí tức này làm tiêu tan không ít! Trong khoảnh khắc đó, vụn đá bắn tung tóe, sát khí như thủy triều! Kiếm khí động trời bay thẳng về phía Tiêu Chính Văn, đừng nói Tiêu Chính Văn chỉ là Nhân Hoàng cấp năm, cho dù cảnh giới Nhân Hoàng cấp bảy cũng sẽ bị cỗ khí tức này trong nháy mắt xé rách! Đối mặt với mấy kiếm khí đột nhiên áp sát, Tiêu Chính Văn không hề hoảng loạn, anh vừa giơ tay lên, trong Gương Bát Quái lập tức bắn ra một ánh sáng rực rỡ màu bạc!