Thế nhưng ở bên ngoài thành Đại Phong, cô ta đã tận mắt chứng kiến Thanh Liên chắp tay hành lễ với Tiêu Chính Văn trước! Mặc dù đây chỉ là một hành động rất nhỏ, thế nhưng lại thu hút sự chú ý của Tử Doanh, người giống như vậy thì sao lại không bằng Mạnh Phi Vũ cơ chứ? Nếu đổi lại là Mạnh Phi Vũ, Thanh Liên không những không chủ động chào hỏi mà thậm chí còn chẳng buồn bận tâm tới hắn! Mặc dù ngoài miệng Tiêu Chính Văn không nói gì, thế nhưng trong lòng cũng đang thầm kinh thán, người phụ nữ trước mắt có bụng dạ sâu không thể lường! “Mặc dù Thiên Cung Bắc Cực không được coi là thế lực gì quá lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, thế nhưng bởi vì dựa hơi nhà họ Khổng, vậy nên cũng có thể sống yên ổn hơn một chút!” “Hơn nữa, không chỉ có một mình anh Tiêu tạm thời ở lại Thiên Cung Bắc Cực, còn có không ít thế tử từ các nơi cũng lựa chọn tạm thời nghỉ lại trong Thiên Cung Bắc Cực!” Vừa nói, Tử Doanh vừa giải thích với Tiêu Chính Văn. Dù gì thì vùng ngoài lãnh thổ cũng quá ư rộng lớn! Các thế gia và tông môn lớn nhỏ cũng phải lên tới hàng chục triệu. Không phải tông môn và thế gia nào cũng đều có thể có được một chỗ đứng ở thành Thiên Đô, vậy nên mỗi khi tới thánh hội của đô thành thì những thế gia và tông môn không có chỗ dựa ở thành Thiên Đô kia sẽ chỉ có thể ở nhờ dưới trướng những thế lực khác ở thành Thiên Đô! Suốt đường đi, mỗi một nơi đi qua đều có phong cách kiến trúc cổ xưa, hơn nữa diện tích của thành Thiên Đô còn rất rộng, vậy nên giữa các kiến trúc đều có khoảng không gian rộng rãi để làm bãi cỏ! Về điểm này thì không biết còn mạnh hơn bao nhiêu lần so với thế tục. “Những cửa hàng buôn bán ở nơi này phần lớn đều là sản nghiệp của nhà họ Phương, rất ít khi có thế lực khác kinh doanh ở đây!”, Tử Doanh chỉ vào những quán rượu quán trà hai bên đường, giới thiệu cho Tiêu Chính Văn. “Ồ? Nhà họ Phương rất có tầm ảnh hưởng ở thành Thiên Đô à?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi. “Không đến mức có tầm ảnh hưởng gì, chẳng qua những thế lực bản địa của thành Thiên Đô đều chẳng thèm kinh doanh những thứ này, vậy nên nhà họ Phương mới có cơ hội này mà thôi!” “Nhưng mà, mỗi năm nhà họ Phương đều sẽ phải cống nộp không ít bảo vật cho thành Thiên Đô, nếu không thì cửa hiệu của bọn họ có thể bị bà thu hồi bất cứ lúc nào!” Tử Doanh khẽ cười nói. Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, so với việc nói nhà họ Phương nhúng tay vào thành Thiên Đô, chi bằng nói là thành Thiên Đô cố ý để trống một số sản nghiệp và giao cho một số thế lực bên ngoài. Nhân cơ hội này thu phí bảo hộ từ những thế lực bên ngoài này! Mà tới cuối cùng những thế lực bên ngoài này có thể ở lại thành Thiên Đô không thì vẫn chỉ cần một câu nói của Thanh Liên mà thôi! Lại đi qua mười mấy con phố, Tiêu Chính Văn và Tử Doanh mới tới được trước cổng của Thiên Cung Bắc Cực.