Mọi người xung quanh đồng loạt hùa vào. Lý Tử Dương khẽ lắc đầu, Ngọc Phụng Lâu này căn bản chẳng thể mở ra được trận pháp cấp cao gì cả, còn về mấy bí trận thượng cổ kia thì càng là chuyện không tưởng! “Anh bạn trẻ tuổi, đừng nản lòng, nếu như đã là bàn cược qua lại thì sẽ có người lấy ra trận pháp cấp cao ra để cược đấy!”, quản lý Lữ nói rồi nhìn về phía Vương Vũ trong đám người. Nhận được ám hiệu của quản lý Lữ, Vương Vũ cũng chậm rãi bước về phía đại sảnh. “Lý Tử Dương, vận khí của mấy người cũng không tệ nhỉ!”, Vương Vũ cười lạnh lùng nói. “Còn không phải là nhờ vào phúc của sư huynh Vương sao?”, Lý Tử Dương cũng đáp lời không chút khoan nhượng. “Nếu như đã là ngày sinh nhật của ông chủ Ngọc Phụng Lâu, vậy thì tôi cũng thử chút vận may coi sao!” Vương Vũ giơ tay ra, trước mặt liền xuất hiện mười chiếc hộp gỗ đàn hương, rõ ràng là hắn muốn đổi với hộp gỗ của Ngọc Phụng Lâu! Cách cược này đương nhiên cũng là hợp lệ, mà đây cũng là kiểu cược qua lại thực sự. Nhân viên của Ngọc Phụng Lâu chọn ra một hộp trong số mười hộp gỗ trong tay Vương Vũ, Vương Vũ cũng có thể chọn ra một chiếc hộp mà mình nhìn trúng trong số những chiếc hộp gỗ kia của Ngọc Phụng Lâu. Lý Tử Dương trên cương vị bên thứ ba, vì khi trước đã tiêu tốn mất mười nghìn lượng bạc thì cũng có thể làm bên thứ ba tham gia cùng! Mặc dù Vương Vũ không phải đệ tử của thế lực lớn một phương gì, thế nhưng là thiên tài tuyệt đỉnh của thành Thiên Đô, trong tay cũng có bí trận thượng cổ! Vậy nên bên phía Ngọc Phụng Lâu đương nhiên cũng không kiểm nghiệm thử xem bên trong hộp gỗ của hắn có phải trận pháp cực phẩm hay không. Thông thường trước khi cược qua lại, để đề phòng gian lận, bên phía Ngọc Phụng Lâu sẽ cử người kiểm tra xem trong hộp gỗ có trận pháp cấp cao thật hay không, sau đó sẽ đóng gói lại như cũ, tráo thứ tự rồi đôi bên mới bắt đầu cược. Quản lý Lữ ra hiệu bằng ánh mắt cho nhân viên trên bàn, sau đó lại nhìn về phía chiếc hộp đàn hương số năm. Nhân viên lập tức hiểu ý, chỉ vào cái hộp gỗ kia rồi nói: “Tôi chọn hộp gỗ thứ năm bên phía tay trái!” “Tôi cũng muốn cái hộp gỗ đó!”, Tiêu Chính Văn cũng đột nhiên lên tiếng chỉ vào cái hộp gỗ kia. Lý Tử Dương cười hi hi nói: “Ý kiến của anh Tiêu chính là ý kiến của tôi, theo quy định, tôi còn có thể chọn chín hộp nữa, chỉ cần đưa cho tôi cái hộp gỗ này thì tôi sẽ từ bỏ hết tám hộp còn lại, thế nào?” Soạt! Tất cả mọi người đều hít sâu. Chín nghìn lượng bạc một cái hộp gỗ, Lý Tử Dương đang cược hết toàn bộ gia tài của mình lên trên cái hộp gỗ này rồi! “Chuyện này…” Nhân viên của Ngọc Phụng Lâu quay đầu nhìn về phía quản lý Lữ, theo quy định, Ngọc Phụng Lâu bọn họ là nhà cái, có quyền chọn trước, thế nhưng Lý Tử Dương lại ra quyết định như vậy, nhất thời khiến cho nhân viên này cảm thấy hơi khó xử. Dù gì đó cũng là chín nghìn lượng bạc, lỡ như cái hộp gỗ đó không có trận pháp gì tốt thì hắn sẽ mang tới tổn thất nghiêm trọng cho Ngọc Phụng Lâu.