Chương 4235 Mà hiện giờ càng không giống trước kia, ngay cả võ tông cũng phải cúi đầu trước luật pháp của Hoa Quốc, các cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng của năm đại danh sơn cũng đều tuân thủ pháp luật, không dám làm xằng làm bậy. Bây giờ cô ta lại lái xe tông người, sau đó lại kháng cự bằng bạo lực, thậm chí còn giết người, theo luật pháp Hoa Quốc, dù cô ta có chết hơn mười lần cũng không đủ để chuộc tội. “Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu. Hơn nữa vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn mà em nói cũng đã gặp rắc rối ở vùng ngoài lãnh thổ, nếu không nhờ nhà họ Phương và nhà họ Khổng ra tay giúp đỡ, bây giờ hắn ta đã chết lâu rồi”. “Hắn ta có thể không nể mặt người khác nhưng phải nể mặt nhà họ Phương bọn anh”. Thấy Kỳ Kỳ lo lắng như thế, Phương Kiệt lại an ủi. Hắn vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn đã đến Tề Thiên Thư Viện. Thấy Tiêu Chính Văn đột nhiên đến, Phương Tử Tấn và Khổng Ly vội vàng đích thân đến tận cửa chào đón. Ông lão Thiên Tinh và Thanh Liên cũng đã đến Tề Thiên Thư Viện, ngay cả Tần Lương Ngọc và Thượng Quan Uyển Nhi cũng lập tức chạy đến. “Cậu Tiêu, lúc đầu còn nghĩ cậu bận công việc không đến tham gia lễ kết liên minh, xem ra chúng tôi nghĩ nhiều rồi. Cậu Tiêu, mời vào trong”. Phương Tử Tần mỉm cười nói với Tiêu Chính Văn. Theo kế hoạch ban đầu đã định thì lễ kết liên minh hôm nay đều cho Thanh Liên và Tần Lương Ngọc làm thay, Tiêu Chính Văn không định tham gia. Thế nên Tiêu Chính Văn đến đột ngột khiến Phương Tử Tấn và Khổng Ly cảm thấy vui mừng. Nhìn thấy Tiêu Chính Văn, mọi người ngồi ở hai bên cũng đồng loạt đứng lên chắp tay với Tiêu Chính Văn. “Cậu Tiêu, chỉ cần cậu ký tên vào giấy kết liên minh này…” Không để Phương Tử Tấn nói hết câu, Tiêu Chính Văn đã xua tay ngắt lời ông ta, anh nói với Long Hình: “Long Hình, dẫn họ vào”. “Vâng!” Long Hình đáp một tiếng, sau đó xoay người đi ra khỏi Tề Thiên Thư Viện, không lâu sau dẫn theo năm người thân của người gặp nạn bước vào. “Cậu Tiêu, thế này là thế nào?”, Phương Tử Tấn nhìn mấy người kia, cực kỳ khó hiểu nhìn Tiêu Chính Văn. “Hôm nay tôi đến đây không phải vì việc kết liên minh mà có vài việc quan trọng cần phải giải quyết tại đây”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Phương Tử Tấn nói. “Chuyện quan trọng? Còn chuyện gì quan trọng hơn việc hai bên chúng ta ngừng chiến hòa bình chứ?”, Khổng Ly cũng buồn bực hỏi. “Người nhà họ Phương đâu?” Tiêu Chính Văn không quan tâm đến câu hỏi của Khổng Ly, anh hỏi thẳng.