Đây giống như đốt cháy giai đoạn, một hạt giống phải trải qua gió mưa mới có thể lớn lên một cách khỏe mạnh, nếu chỉ quan tâm đến tốc độ mà bỏ qua chất lượng thì cuối cùng cũng sẽ khô héo! Nhưng mấy người Mạnh Hồng Nho thì không giống vậy! Mỗi một bước đi của bọn họ đều vững chắc như đá, trải qua tháng năm vô tận, cùng với hàng vạn trận đại chiến như những lễ rửa tội, mới đi được đến ngày hôm nay! Tiêu Chính Văn đâu thể hiểu được những gì bọn họ đã trải qua? Cũng giống như việc một thanh niên hai mươi tuổi, sao có thể hiểu và nhìn thấu được những gì mà ông lão bảy mươi đã trải qua? “Cậu có biết, tất cả mọi vật trên thế gian này vốn là thời không luân hồi, tôi đã trải qua mấy trăm năm mới hiểu rõ được đạo lý của đất trời, đạt đến cảnh giới Quy Chân, nhưng làm sao mới có thể hòa nhập vào Quy Chân? “Chẳng qua cũng chỉ là cái tôi của sinh linh vạn vật mà thôi!” Mạnh Hồng Nho cao ngạo đứng trên không, ánh mắt nhìn xuống dưới hệt như đang nhìn mấy con kiến bé nhỏ! Giờ phút này, quanh người ông ta được hào quang thần thánh chiếu rọi, trông hệt như thiên thần. Dường như, cả trời đất này đều nằm gọn trong lòng bàn tay ông ta! Tiêu Chính Văn giơ tay lên không trung, con dao quân đội năm cạnh bắn ra nhưng không thể làm ông ta bị thương chút nào! Mà ngược lại, một luồng uy áp còn mạnh mẽ hơn ập thẳng xuống, con dao quân đội năm cạnh như đâm rách không khí, không thể gây nên bất kỳ uy hiếp gì với Mạnh Hồng Nho! “Sao nào, chẳng lẽ cậu vẫn không hiểu ư? Xem ra cậu cũng chỉ là một thanh niên trẻ có chút thành tích mà thôi, trước đây tôi đã đề cao cậu quá rồi!” “Cậu có biết rằng, thứ mà con dao quân đội năm cạnh kia chém vào không phải là tôi mà là trời đất này, là vạn sự vạn vật trong đất trời!” “Cậu sao có thể chém hết được chứ?” Mạnh Hồng Nho khinh bỉ mỉm cười, mắt liếc nhìn Tiêu Chính Văn. Thật ra nhát dao vừa nãy của Tiêu Chính Văn đã rất khủng khiếp, cho dù là cao thủ Đế Cảnh cấp bốn cũng có thể bị thương! Tiêu Chính Văn không hề hoảng hốt, anh vung tay lên, thu hồi con dao quân đội năm cạnh vào tay áo. Sau đó, anh nhìn về phía Mạnh Hồng Nho bằng ánh mắt đầy hứng thú! “Không ngờ ông cũng có khả năng lĩnh ngộ đến vậy, đúng là vượt xa hơn những gì tôi đã đoán!” “Dù nhân phẩm cũng chả khác phường cướp bóc là bao, nhưng khả năng lĩnh ngộ đúng mạnh hơn trước kia nhiều đấy!” Đôi mắt sáng trong của Tiêu Chính Văn cũng toát lên sự nghiêm túc. Bởi vì nếu so sánh thì phương diện đạo cảnh của Mạnh Hồng Nho vẫn chưa vượt qua Tiêu Chính Văn, nhưng cũng không kém bao nhiêu! Đây là lần đầu tiên Tiêu Chính Văn gặp phải đối thủ ở cấp bậc này! Dẫu sao, một đối thủ có thể lĩnh ngộ được cảnh giới Quy Chân thì hoàn toàn khác với những kẻ bình thường khác! Có thể nói, thật sự nắm giữ được Quy Chân thì sẽ hiểu được khởi nguyên và nền tảng của thế giới này! Mỗi một ý nghĩ hình thành cũng có thể khiến cho một phần thế giới chao đảo!