Mấy người nhà họ Võ cũng lên tiếng. “Hừ! Chẳng phải Tiêu Chính Văn bị cậu chủ Chiến Quốc đánh trọng thương rồi sao? Đến bây giờ vẫn trốn trong Đế Khư không dám lộ diện!” Đám người nhà họ Phương lập tức mỉa mai. “Các người…” Người nhà họ Võ còn chưa kịp mở miệng, một người đàn ông trung niên trong đám người nhà họ Phương đã bước ra, người này chính là Phương Tử Tấn. “Đến bây giờ các người vẫn chưa hiểu sao? Cậu chủ Chiến Quốc trở về đồng nghĩa với việc thời đại của Tiêu Chính Văn đã qua, Tiêu Chính Văn có thể tham gia được trận đại chiến quy mô lớn như thế này sao?” “Cho dù không bị thương, cậu ta cũng dám tới sao?”, Phương Tử Tấn kiêu ngạo nói. Sự thật đúng là như những gì Phương Tử Tấn đã nói, trận đại chiến trên núi Bách Long quả thực vượt khỏi tưởng tượng của mọi người! Dù là một đòn tuỳ ý cũng mang uy lực huỷ diệt đất trời. Thậm chí mấy người Điền Văn còn giống như chiến thần, loại thần uy đó, không ít cường giả lão làng trông thấy đều choáng ngợp không thôi! “Bây giờ có thể lên sàn chiến đấu, chẳng qua chỉ là mấy cậu chủ thời kỳ Chiến Quốc mà thôi, cậu không thấy ngay cả cao thủ ở cảnh giới Đế Quân cũng chỉ có thể đứng bên cạnh quan sát trận chiến à?” “Trận đấu mà Tiêu Chính Văn giết chết mấy người Mạnh Hồng Nho quả thực có thể lưu danh sử sách, thế nhưng vẫn còn lâu lắm mới có thể sánh vai với mấy cậu chủ thời kỳ Chiến Quốc!” “Mấy người có biết trong chiến trường lúc này, dù một ngọn gió bình thường cũng đủ để giết chết một Đại Đế không?” “Mấy người cho rằng một nhân vật nhỏ bé ở cảnh giới Đế Cảnh cấp hai như Tiêu Chính Văn có thể xứng với đẳng cấp lớn như vậy sao?” Phương Tử Tấn chắp hai tay sau lưng, vừa quan sát trận chiến vừa bình luận. Với thân phận của ông ta, nói ra những lời này đương nhiên chẳng ai dám phản bác! Dẫu sao sự thực cũng là như vậy, Tiêu Chính Văn quả thật đã bị thương nặng, cũng quả thật không tới núi Bách Long, thậm chí một ngày trước lúc hai anh em Điền Văn tới Đế Khư thì còn được thông báo rằng Tiêu Chính Văn đang bế quan trị thương! Tất cả những chuyện này không thể là giả, nếu không thì hai anh em Điền Văn sao có thể dễ dàng bỏ qua cho Tiêu Chính Văn? Lúc này, những lời chế nhạo của Phương Tử Tấn đối với Tiêu Chính Văn không chỉ đang báo thù cho việc con trai nối dõi của nhà họ Phương bị giết, đồng thời cũng đang đả kích danh tiếng của Tiêu Chính Văn ở vùng ngoài lãnh thổ! Mặc dù đám người nhà họ Võ không cam tâm, thế nhưng cũng chẳng có lời nào để đáp trả! Dù gì ngay cả Tần Lương Ngọc cũng đích thân thừa nhận chuyện Tiêu Chính Văn bị thương nặng chưa khỏi, bọn họ còn có thể nói gì được nữa? Hơn nữa, ngày đó mấy người Điền Văn gần như đã ép cung, ngay cả Hồng Ấn của vùng ngoài vũ trụ cũng đích thân tìm tới bầu trời Đế Khư, nếu như Tiêu Chính Văn không bị thương thì sao có thể chịu được nỗi nhục đó! Nói không chừng đã bộc phát đại chiến từ lâu rồi! Có lẽ giống như Phương Tử Tấn đã nói, từ sau khi bốn cậu chủ Chiến Quốc trở về, thời đại của Tiêu Chính Văn đã kết thúc!