Dù là nhà họ Tư Mã cũng chỉ hợp tác với nhà họ Khổng mà thôi chứ không hề quy phục nhà họ Khổng! Một khi hoàng tộc của Hoa Quốc nhúng tay vào chuyện này, tới lúc đó hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi! “Xem ra cậu vẫn chưa hiểu rõ thời cuộc rồi! Bây giờ cậu chủ Chiến Quốc đồng loạt hiện thân, điều đó cũng nói lên rằng loạn thế sắp tới rồi!” “Dù là nhà họ Khổng hay là các hoàng tộc lớn thì cũng chẳng có ai muốn kết thù với người khác vào lúc này! Nhiều thêm một kẻ thù chẳng khác gì nhiều thêm một phần nguy hiểm!” “Bây giờ, đối với chúng ta mà nói thì tự bảo vệ bản thân mới xếp ở vị trí đầu tiên! Hơn nữa, Vy Hào chúng ta đã kiểm soát được cả thành Minh Nguyệt, bên phía bọn họ e rằng đã nghe được thông tin từ lâu rồi, nhưng vẫn luôn không có bất cứ hành động gì, điều này nói lên cái gì?” Inoue cười lạnh lùng nói. “Ý của ông là bọn họ đã ngầm cho phép?”, Terma Keiichi bừng tỉnh nói. “Không sai, ngoại trừ ngầm cho phép ra thì bọn họ còn có thể làm gì được nữa? Nhà họ Khổng là một cái hố lớn mà bọn họ không bước qua được, lẽ nào bọn họ sẽ vì long mạch căn bản không hề thuộc về bản thân mà lật mặt với nhà họ Khổng hay sao?” “Chỉ cần Hoa Quốc còn có nhà họ Khổng thì dù chúng ta có làm hơi quá cũng sẽ chẳng có ai nhúng tay vào chuyện này!” “Hơn nữa, nhà họ Trương trải qua mấy nghìn năm, sớm đã xa cách với mấy hoàng tộc kia rồi, vả lại nhà họ Trương chỉ là người gác mộ cho Tổ Long chứ không phải hoàng tộc!” “Vậy nên bọn họ căn bản chẳng thể vì nhà họ Trương mà lật mặt với chúng ta! Không có hoàng tộc ra mặt, ai dám làm trái ý của nhà họ Khổng?”, Inoue đắc ý nói. Nghe thấy lời này, đắn đo duy nhất cũng Terma Keiichi đã hoàn toàn biến mất. “Nhà họ Khổng một lòng suy nghĩ tới lợi ích, còn về có bán đứng Hoa Quốc hay không thì chẳng phải chuyện mà bọn họ bận tâm! Từ cổ chí kim, Kim Quân xuống phía nam, kỵ binh Mông Cổ san phẳng trung nguyên, Hậu Kim tắm máu Hoa Quốc, có chuyện nào không phải do bọn họ đổ thêm dầu vào lửa?” “Vậy nên chỉ cần còn có nhà họ Khổng thì Hoa Quốc chẳng có gì phải e sợ hết!”, Inoue bình thản nói. “Những chuyện này cũng có liên quan tới nhà họ Khổng sao?”, Terma Keiichi nhìn về phía Inoue với vẻ không dám tin. “Đó là đương nhiên, trận chiến khiến cho Bắc Tống bị diệt quốc, thật ra chính là một vở kịch do nhà họ Khổng đứng phía sau đạo diễn! Cậu cũng không thử nghĩ xem năm đó Bắc Tống mạnh tới độ nào?” “Quân Tây Bắc đang chuẩn bị tiêu diệt Tây Hạ, mà phương Bắc đã đánh bại được Liêu Quốc, Kim Quốc tính toán đâu ra đấy, chưa tới chục nghìn người, cũng chẳng có vũ khí để công thành tiến đánh, sao vào trong thành Khai Phong thành cao trì sâu được cơ chứ?” “Đáp án rất đơn giản, người nhà họ Khổng giả truyền thánh chỉ, mở rộng cổng thành, thả Kim Quân vào trong Khai Phong! Dù là như vậy thì Kim Quân cũng chẳng đánh thắng được thủ quân bên trong thành, gần như ngay lập tức bị dồn tới tường thành, suýt nữa thì bị nhốt tới chết trong thành Khai Phong rồi!” “Sau này, vẫn là hậu nhân của nhà họ Khổng nghĩ ra diệu kế, gửi hai đế Huy Khâm vào trong tay Kim Nhân, lúc này mới đạt được mục đích!” Nói tới đây, Inoue thậm chí còn ngửa mặt phá lên cười.