Chương 4369 Hơn một trăm năm trước Khổng Tề Thiên đến Vy Hào để gặp Thiên Hoàng cũng tiện tay “tóm” luôn cả em gái Thiên Hoàng. Sau đó còn sinh một đứa con trai, đứa trẻ này cũng chính là Hirohite sau này. Nói cách khác ngai vàng của Vy Hào đã trở thành dòng máu của nhà họ Khổng từ lâu rồi. Mà sau đó Âm Dương Giáo của Vy Hào đón công chúa có quan hệ tình cảm một tháng với Khổng Tề Thiên đó đến vùng ngoài lãnh thổ, mục đích là để phòng một ngày nào đó trong tương lai khi có yêu cầu với nhà họ Khổng, vẫn có thể dùng đến sắc đẹp này. Dĩ nhiên Sogo Sakai biết rõ tường tận đoạn lịch sử này nhưng đây là lá bài cuối cùng bất đắc dĩ của Vy Hào, chọn làm cách này sớm như thế dường như không ổn lắm. “Sao thế, không muốn dùng chiêu này à?”, Điền Khải thấy sắc mặt Sogo Sakai khá khó coi, bình thản cười nói. “Giữa công chúa điện hạ và Khổng Tề Thiên chỉ có duyên gặp một lần, tôi lo…” “Ha ha ha!” Không để Sogo Sakai nói hết câu, Điền Khải đã bật cười ngắt lời, sau đó mới lắc đầu nói: “Haizz, ông không cần phải giấu giếm chuyện xưa này nhỉ?” “Bề ngoài Khổng Tề Thiên là bậc quân tử nhưng trong lòng ông ta lại là một tên háo sắc, có là một con lợn, ông ta cũng không bỏ qua chứ đừng nói là công chúa Vy Hào”. “Hơn nữa dòng máu của Hirohite đúng là bắt nguồn từ Vy Hào các ông thật sao? Vậy tại sao ông ta và bố ruột của mình lại không giống nhau?” “Ngược lại, lại có tình cảm cha con gắn bó với Khổng Tể Thiên”. “Giữa chúng ta tốt nhất nên thành thật đối đãi, cứ làm ra vẻ bí mật như thế chẳng thú vị chút nào”. Thấy Điền Khải vô tình vạch trần chuyện xấu hổ nhất của Vy Hào, ngay cả Sogo Sakai cũng không kiểm soát được sắc mặt của mình. Quan trọng nhất là Vy Hào suốt ngày cứ tuyên truyền Thiên Hoàng là dòng máu thuần túy, nhưng kết quả thì sao? Khổng Tề Thiên không những ngủ với công chúa, mà công chúa đó còn gả cho bố ruột của mình, hơn nữa còn sinh ra một đứa con trai, kinh khủng nhất là cuối cùng đứa trẻ này cũng trở thành Thiên Hoàng. Đừng nói là vùng ngoài lãnh thổ sẽ xem chuyện lớn này thành trò cười, ngay cả thế tục cũng không thể chấp nhận quan hệ loạn luân như vậy. Ánh mắt Sogo Sakai lóe sáng, nghiến răng nói: “Đúng như cậu nói, nhưng đây là con bài cuối cùng của Vy Hào chúng tôi”. “Lá bài cuối cùng? Chẳng phải bây giờ Vy Hào cũng có công chúa sao? Đến lúc đó tặng thêm cho ông ta một người thì có làm sao, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên các ông làm chuyện này”. “Được rồi, tôi muốn đến biển Sao Trời một chuyến, nhớ đấy trước đó đừng đi chọc vào Tiêu Chính Văn, tôi không muốn lần sau quay lại sẽ nhìn thấy bài vị của ông”. Nói xong Điền Khải xoay người biến mất. Lúc này biển Sao Trời không chỉ có Khổng Tề Thiên và bốn cậu chủ Chiến Quốc, ngay cả Errdogan cũng đích thân đến.