Tư Không Phàm lúc này vốn dĩ nên ở chiến trường vùng ngoài vũ trụ. Bởi vì trước đó xảy ra chuyện hai người Nguỵ Vinh Kỳ và Triệu Thắng liên thủ công kích Điền Văn nên ông ta mới phải trở về từ chiến trường vùng ngoài vũ trụ, để ra mặt giúp cho Điền Văn! Mặc dù hai cao thủ Tử Cống và Tử Dư của nhà họ Khổng đã ra mặt, thế nhưng dẫu sao cũng là thái độ của nhà họ Khổng, Nguỵ Thị cũng buộc phải lấy ra con át chủ bài của mình, nếu không hai cậu chủ Điền Tề đâu còn uy nghiêm nữa? Hơn nữa, chuyện trên núi Bách Long lần trước cũng khiến cho bên phía Tề Quốc không thể không đề phòng, lỡ như lại có người âm thầm nhúng tay vào thì các thế lực đều sẽ không dễ dàng bỏ qua! Tới lúc đó, nhà họ Điền của Tề Quốc cũng buộc phải tỏ rõ thái độ của mình! “Ngân Nhi tham kiến tiền bối!”, cô gái trẻ chắp tay chào hỏi Tư Không Phàm, rõ ràng hết sức kính nể! “Ôi, lão quỷ Huệ Xương, nhìn cháu gái của ông xem, lễ phép biết bao nhiêu, hai chúng ta đã đấu đá cả năm trăm năm rồi, ông nhìn tôi chướng mắt, tôi nhìn ông cũng chẳng hợp gì, cứ như vậy tiếp có ý nghĩa sao?” “Có điều tôi thật sự không ngờ ông lại có một cô cháu gái xinh đẹp tới vậy, đúng là khiến cho tôi phải ước ao! Những lời ban nãy, ông có thể suy xét lại cẩn thận một chút!” “Lúc nào nghĩ thông thì tôi có thể đại diện chuyển lời tới cậu chủ nhà chúng tôi!” Tư Không Phàm quan sát Huệ Ngân Nhi, nói với ánh mắt lấp lánh. “Tiền bối Tư Không, nếu như tiện thì ông có thể giúp tôi chuyển lời tới Tiêu Chính Văn rằng…” Huệ Ngân Nhi mới nói được một nửa thì đã bị Thiên Quỳnh Tử ngắt lời, nói: “Câm miệng!” “Lão quỷ Tư Không, trẻ con nói chuyện không thể coi là thật, hy vọng không đừng truyền ra bên ngoài! Nếu không dù có phải liều cái mạng già này thì tôi cũng phải đòi lại lẽ phải với ông!” Thiên Quỳnh Tử vẫn không quên uy hiếp Tư Không Phàm một câu. Tư Không Phàm lại nói với vẻ mặt chẳng sao hết: “Lão quỷ Huệ Xương, ai lại coi lời con trẻ là thật chứ? Có điều vẫn phải nói rằng tên Tiêu Chính Văn kia quả thực không tầm thường!” “Nếu như không phải bốn cậu chủ Chiến Quốc trở về thì chắc chắn cậu ta còn có thể dấy lên sóng to gió lớn hơn!” “Chỉ đáng tiếc là dù cậu ta có không tầm thường thế nào thì so với bốn cậu chủ vẫn còn kém quá xa!” “Xa thì không nói, chỉ nói về biển Sao Trời này thôi, dù có cho cậu ta thêm mười lá gan thì e rằng cậu ta cũng không dám bay qua biển này nhỉ? Thậm chí ngay cả dũng khí tới quan sát học hỏi, cậu ta cũng chẳng có!” Tư Không Phàm cười khẩy, quay đầu nhìn về phía biển Sao Trời! “Hừ, lỡ như người ta căn bản khinh thường…” Huệ Ngân Nhi vẫn chưa nói xong, đột nhiên trên mặt biển Sao Trời dâng lên một con sóng cao ngút trời! “Ầm!l Một tia sét từ trên không giáng xuống, từ xa nhìn lại, trên mặt biển Sao Trời đã bộc phát trận đại chiến có một không hai! “Ai dám ra tay trên biển Sao Trời vậy?”