Chương 4396 Bọn họ thật sự không hiểu tại sao mấy người này lại vây đánh bọn họ ngay đầu tiên? Mọi người đều đang tìm khí tức của rồng ở biển Sao Trời, vừa mới gặp mặt đã lập tức bị bốn người liên thủ công kích, điều này rõ ràng chẳng thể ngờ nổi! “Mấy người… mấy người làm vậy là có ý gì? Chuyện ở núi Bách Long không phải đã hoà giải rồi sao?” Điền Văn vừa né tránh đòn công kích của đám người vừa lớn tiếng giải thích. “Hừ! Các người thật sự cho rằng chúng tôi sợ các người sao?”, Điền Khải nhìn về phía đám người với gương mặt méo mó! Mấy người này rõ ràng quá đáng lắm rồi, không nói năng gì, vừa nhấc tay đã là chiêu thức tuyệt sát, nếu như không phải hắn phản ứng đủ nhanh thì ban nãy đã bị Huyết Thập Tự kia nghiền nát rồi! Mọi người đều là nhân vật cùng cấp, liều mạng thì ai sợ ai? Cũng chính vì tiếng gầm phẫn nộ của Điền Khải mà sự công kích của mấy người lập tức đều nhắm thẳng vào hắn, họ điên cuồng lao tới. Đối diện với hoả lực tập trung của mấy cao thủ đồng cấp, Điền Khải cũng có phần không thể trụ nổi rồi! Hơn nữa, bên trong còn có Hồng Ấn sâu không thể lường, thực lực còn cao hơn cả bốn cậu chủ Chiến Quốc, nên hắn còn chưa kịp trả đòn đã bị thương nặng! “Ầm!” Khi một luồng sóng khí khủng bố công kích tới, ngay cả mặt biển Sao Trời cũng phải dâng cao! Vô số dòng nước biển gần như đều bị biến hóa chỉ trong nháy mắt, Điền Khải đầu tóc rối bời, nôn ra máu rồi bay ra xa! “Chuyện trên núi Bách Long đã hoà giải rồi, sao mấy người vẫn còn truy sát hai anh em chúng tôi?”, Điền Khải vừa nói vừa phun ra một ngụm máu lớn. Lúc này, hắn đã chẳng còn uy phong của cậu chủ Chiến Quốc nữa, khắp người từ trên xuống dưới be bét máu, ngay cả quần áo cũng nhàu nát, trông như một tên ăn mày! “Hừ! Chuyện trên núi Bách Long quả thực đã qua nhưng hôm nay mấy người lại đánh lén chúng tôi, thật sự coi chúng tôi là bùn đất sao?” Errdogan là người đầu tiên bực tức lên tiếng. “Cái gì? Chúng tôi đánh lén mấy người ư?” Điền Văn nghe thấy lời này thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, không khỏi nghĩ tới ban nãy thế tử bên phía Thánh Giáo Đình đột nhiên mất mạng! Nhưng bên phía biển Sao Trời lại chẳng có ai mất mạng cả! Thấy Điền Văn tỏ ra nghi hoặc, Caseus cười khẩy, dùng thanh kiếm dài kỵ sĩ trong tay chỉ vào Điền Văn, nói: “Sự việc đã tới nước này mà còn giả vờ như mình là kẻ vô tội sao?” Vừa dứt lời, khí tức của Caseus cũng bộc phát triệt để, Huyết Thập Tự cực lớn xuất hiện ngay sau lưng gã. Không để cho Điền Văn giải thích, cuộn trúc cổ của Khổng Tề Thiên đã từ trên không nện xuống! “Ầm!” Cuộn trúc cổ cực lớn bao trùm lấy bầu trời, mạnh mẽ đập thẳng lên trên lưng Điền Văn! “Khụ!” Điền Văn phun ra một ngụm máu lớn, quay đầu nhìn về phía Khổng Tề Thiên, nói: “Khổng Tề Thiên! Ông!”