“Cậu chủ, cậu Tiêu không phải đầu sỏ đánh lén các cậu chủ Chiến Quốc!” Vẻ mặt Thanh Liên lạnh như băng mở miệng nói. Ở thời khắc cực kỳ trọng yếu này, phủ thành chủ thành Thiên Đô vẫn đứng về phía Tiêu Chính Văn, giờ phút này, đám cao thủ của phủ thành chủ cũng đang trên đường tới Đế Khư! Nhưng lúc này, trên bầu trời Đế Khư đã có một đám cao thủ đứng đầy, cho dù là khí tức của đám người Tần Lương Ngọc cũng bị áp chế chặt chẽ. Ngay khi Thanh Liên vừa dứt lời, Tư Không Phàm bước về phía trước một bước, uy áp bao phủ quanh người, ngẩng đầu nhìn Thiên Kính trên đỉnh đầu, cười nhạt nói: “Cậu ta có phải đầu sỏ hay không, không phải một mình cậu ta nói là được!” “Hơn nữa, bất kể cậu ta giải thích chuyện này thế nào cũng phải cho các thế lực một câu trả lời thỏa đáng, tôi nói không sai chứ, cậu Tiêu!” Không chỉ Tư Không Phàm, ánh mắt hai anh em Điền Văn cũng lạnh như băng nhìn vào sâu trong Đế Khư! Tiêu Chính Văn bước ra khỏi sân nhà, đi tới đình nghỉ mát trên đỉnh núi, hai tỳ nữ thành Thiên Đô bên cạnh đã pha sẵn trà thơm cho Tiêu Chính Văn. Tiêu Chính Văn nâng ly trà lên thưởng thức tỉ mỉ như không có chuyện gì xảy ra, tựa như bầu trời đông nghịt người cũng không liên quan gì đến anh! Trong tình huống binh đến tận cửa, Tiêu Chính Văn còn có thể bình tĩnh như vậy, ngay cả Điền Văn cũng không khỏi híp mắt lại, trong lòng âm thầm tán thưởng! “Chuyện tới bây giờ, cậu Tiêu còn có thể thưởng thức tao nhã như thế, thật hiếm thấy!”, Điền Khải cười nhạt nói. Mỗi một cử động của Tiêu Chính Văn hôm nay, trong mắt hắn chẳng qua là đang giả vờ phô trương mà thôi, hơn nữa, đây cũng là rất bất kính đối với người như họ! Không những không mang đến cho Tiêu Chính Văn bất kỳ điều gì tốt, ngược lại còn chọc giận tất cả mọi người ở đây! Dẫu sao địa vị của họ cao siêu, mà hôm nay, Tiêu Chính Văn lại dùng thái độ thế này để đón tiếp họ, ngay cả trong mắt hộ vệ cạnh họ cũng tỏa ra sát khí! “Tiêu Chính Văn, cậu thật to gan, ở trước mặt hai cậu chủ mà cậu còn dám khinh nhờn như vậy?” Tư Không Phàm ở trên không lạnh lùng quát một câu! Ông ta vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn chậm rãi đặt ly trà xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Tư Không Phàm, chỉ về phía ông ta nói: “Lát nữa, ông sẽ chết!” Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, mọi người ở đó đều giật nảy mình, ngay cả Thanh Liên cũng bị lời nói này của Tiêu Chính Văn làm cho sửng sốt! Tư Không Phàm là nhân vật lớn từ chiến trường vùng ngoài vũ trụ trở về, câu nói này của Tiêu Chính Văn quả là hơi quá! Cho dù là phủ thành chủ Thiên Đô cũng chưa chắc dám vô lễ với Tư Không Phàm như vậy! “Cậu Tiêu…” Không đợi Thanh Liên mở lời, Tiêu Chính Văn khoát tay, tỏ ý Thanh Liên không cần phải nói tiếp nữa! Giờ khắc này, xuyên qua Thiên Kính, gần như tất cả mọi người đều nghe được Tiêu Chính Văn vừa nói “Ông sẽ chết”, thấy cảnh này, không ít tông môn thành Thiên Đô và thành Đại Phong cũng bị dọa sợ đứng chết trân tại chỗ! “Cậu Tiêu nói gì? Tư Không Phàm sẽ chết?” “Chuyện này… Chuyện này rõ ràng là đang gây sự với Điền Văn! Người này chính là thị vệ của cậu Điền Văn từ lâu, hơn nữa lần này trở về từ chiến trường vùng ngoài vũ trụ, là vì bảo vệ Điền Văn!”