Khổng Tề Thiên ngay lập tức cảm thấy bất thường, nhưng khi ông ta nhắc nhở mọi người thì đã quá muộn! Điền Văn là người đầu tiên bị trúng kiếm khí, chảy máu ngay tại chỗ! Điền Khải cũng bị trúng kiếm khí, bay thẳng ra ngoài. Errdogan vốn đang bị thương cũng bị trúng kiếm khí, khiến hắn càng trở nên yếu ớt hơn! Chỉ có Caseus phản ứng nhanh nhất, chỉ bị thương nhẹ! Những cường giả cảnh giới Đế Quân đi theo bên cạnh đã bị biến thành cát bụi, tiêu tan trong tích tắc! Chỉ có Tiêu Chính Văn là không bị kiếm khí đó ảnh hưởng, nhưng cũng thầm giật mình! “Đây… đây là thứ quái quỷ gì vậy?” Khổng Tề Thiên giận dữ rống lên. Ở trên núi Bách Long, bọn họ cũng từng trải qua trận chiến cam go, nhưng cho dù người đàn ông thần bí đó có mạnh đến đâu, cũng chưa chắc có thể khiến họ bị thương. Vậy mà người đàn ông kỳ lạ trước mặt này, chỉ tùy tiện dùng một thanh kiếm đã suýt khiến bọn họ mất mạng ngay tại chỗ! Người này có sức chiến mạnh đến cỡ nào chứ? “Người này là Spartacur!” Caseus nhìn người đàn ông vạm vỡ mặc áo giáp với vẻ nghiêm nghị, khá sợ sệt nói. Những lời này vừa thốt ra, vẻ mặt của Điền Văn càng trở nên khó coi hơn, lạnh lùng nói: “Chúng ta hoàn toàn không phải là đối thủ của ông ta!” Câu nói của Điền Văn khiến mọi người sửng sốt, Điền Văn cũng lập tức nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, vẻ mặt nghiêm trọng nói với Tiêu Chính Văn: “Tiêu Chính Văn, dù chúng ta hợp sức lại với nhau cũng không phải là đối thủ của ông ta”. Spartacur là một trong các cao thủ mạnh nhất thời kỳ Lousy, từ nhát kiếm đó của ông ta cũng có thể thấy khi còn sống ông ta chắc chắn là cường giả trên Thiên Cảnh cấp bảy. Dù ông ta đã chết nhiều năm, cảnh giới đã giảm rất nhiều nhưng ít nhất cũng là cao thủ Thiên Cảnh cấp một đỉnh cao, sao có thể là người mà cảnh giới Đế Quân so sánh được? Nói chính xác hơn ông ta là một thây ma Thiên Cảnh, đối mặt với thây ma có xác thịt mạnh đến mức cực điểm này, dù họ có dùng hết các kỹ năng cũng không thể làm gì được đối phương. “Nếu các anh dám lùi nửa bước, tôi sẽ bảo Trương Việt quay về Đế Khư”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói. Anh vừa nói thế, Caseus sầm mặt, quay sang nhìn đám người Điền Văn nói: “Dù sao ông ta cũng chỉ là một thi thể biết đi, lẽ nào chúng ta không đánh lại xác thịt của thây ma sao?” Nếu nói Spartacur vẫn còn sống, hay nói là cảnh giới của ông ta không hề giảm, họ chắc chắn không có phần thắng. Nhưng lúc này ông ta không chỉ mất đi ý thức của bản thân, đồng thời cảnh giới đã không mạnh hơn trước, có lẽ sẽ có một chút phần thắng chứ nhỉ? Caseus vừa dứt lời, một màn sáng màu đỏ dâng lên, thánh giá màu đỏ máu cực lớn xuất hiện đằng sau gã. Chỉ thấy ánh sáng màu máu đó rơi xuống đập thẳng về phía Spartacur. “Vút!”