Tiêu Chính Văn ở trong Lục Mang Tinh Trận lạnh lùng nhìn đám người Khổng Tề Thiên. Lúc này một luồng sức mạnh đáng sợ đang ập đến chỗ Tiêu Chính Văn. Sắc mặt Caseus với hiện lên vẻ đắc ý nói: “Thật ra anh đã không cần phản kháng nữa rồi, trước đó tôi đã tính toán vô số lần, dù thực lực của anh có mạnh hơn nữa thì suy cho cùng vẫn kém một cảnh giới lớn”. “Anh chắc chắn sẽ chết ở Minh Hà này”. Chỉ cần Tiêu Chính Văn không ra khỏi Lục Mang Tinh Trận thì cho dù Tiêu Chính Văn mạnh đến mức nào đều chỉ có thể bị Spartacur nuốt chửng theo tính toán của Caseus. “Có phải muốn dùng thuật phân thân của cậu để thoát khỏi đó không? Nhưng tiếc là ở đây thuật phân thân của cậu không có tác dụng. Nơi này là Minh Hà, linh hồn con người không thể nào phân thân”. Khổng Tề Thiên lạnh lùng cười nói. Tiêu Chính Văn thông thạo thuật phân thân của Thiên Cung Bắc Cực đã không còn là bí mật nữa, nhưng như Khổng Tề Thiên nói, Minh Hà là nơi cực kỳ đặc biệt, bất kỳ ai cũng không thể sử dụng thuật phân thân ở đây. Dù sao nơi này cũng là nơi thuộc về linh hồn, nói cách khác trừ khi một người có nhiều linh hồn hoặc nhiều nhân cách mới có thể thi triển thuật phân thân ở đây, ngoài ra thì ai đến đây cũng chỉ có thể nghe theo mệnh trời. Khổng Tề Thiên nói thế đồng nghĩa với việc cắt đứt hy vọng sống sót cuối cùng của Tiêu Chính Văn. Thật ra đám người Điền Văn đã nhìn Tiêu Chính Văn bằng con mắt khác từ khi biết tin tức thành Minh Nguyệt xảy ra chuyện. Họ đâu còn dám xem thường đối thủ vừa mưu lược sâu xa vừa có thực lực cao như Tiêu Chính Văn nữa. Nhưng cũng chính vì thế mà anh em sắc mặt Điền Văn cũng lộ ra vẻ phấn khích. Đối thủ càng mạnh thì khi đánh bại được đối phương, họ thường có cảm giác thành tựu. Lúc này không chỉ khí tức quanh người Khổng Tề Thiên đang từ từ dâng lên mà ngay cả đám người Điền Văn cũng trở nên mạnh hơn. Lục Mang Tinh Trận này đang hút hết sức mạnh của Tiêu Chính Văn để bồi dưỡng vào đám người Điền Văn. “Ừ, không ngờ anh lại mạnh đến thế, trước đây bọn tôi xem thường anh quá. Nhưng dù nói thế nào, chúng tôi cũng phải cảm ơn anh”. Điền Văn cảm nhận được sức mạnh trong người mình đang thay đổi thì nở nụ cười chế giễu. Xung quanh Tiêu Chính Văn có một luồng khí tức đáng sợ, thậm chí còn tạo ra một vòng xoáy trên đỉnh đầu anh. Trung tâm vòng xoáy này là Tiêu Chính Văn. “Xem ra hắn đã đến đường cùng rồi nhưng chúng ta lại có thể mượn sức mạnh của hắn để lên thêm một tầng nữa, đúng là trớ trêu”. Caseus cũng nở nụ cười đắc thắng sau khi âm mưu thành công. Ngay cả Errdogan cũng bật cười thành tiếng sau khi cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể đang tăng lên. Còn Tiêu Chính Văn ở trung tâm vòng xoáy dường như đã mất đi khả năng chống đỡ, lúc này anh đang khoanh chân ngồi chính giữa vòng xoáy. “Lúc đầu Sáng Thế Chủ Hạo Thiên tạo ra Minh Hà lần nữa nhưng ông ta không ngờ nơi này sẽ trở thành điểm đến cuối cùng của anh nhỉ?” Caseus đắc ý nói, thậm chí còn nói ra bí mật chấn động tất cả mọi người vào mấy ngàn năm trước. Lúc đầu tay của Minh Hà thậm chí còn vươn dài đến thế tục, hơn nữa còn thông qua giáo đình Hắc Ám liên tục gây ra các cuộc chiến tranh ở thế tục, những người chết trận đó đều bị Minh Hà hấp thụ đến thế lực của mình. Hành vi của họ không chỉ chọc giận âm phủ mà còn chọc giận Sáng Thế Chủ Hạo Thiên, thế nên cuối cùng Sáng Thế Chủ giết vào Minh Hà, còn gây ra trận chiến kinh thiên động địa với các cao thủ ở đây. Cuối cùng Sáng Thế Chủ Hạo Thiên giết hết toàn bộ cao thủ của Minh Hà bằng thực lực đáng sợ, sau đó lại dùng máu tẩy sạch Minh Giới. Cũng chính trận chiến này mà Sáng Thế Chủ Hạo Thiên cũng bị thương nặng, cuối cùng Thiên Đạo Minh Ước ở vùng ngoài lãnh thổ giải hòa trận chiến, hai bên đều tự lui về thế giới của riêng mình.