Chương 4485 “Hừ! Làm loạn?” Điền Văn cười nhạo nói: “Bây giờ Tiêu Chính Văn đã chết, chúng còn dám làm loạn ư? Nếu biết thức thời, chúng nên chủ động ra khỏi Đế Khư, giao Đế Khư lại cho tôi”. “Nếu không vùng ngoài lãnh thổ không còn chỗ đứng cho chúng, thậm chí điện Thần Long sẽ bị giết sạch”. Nói đến đây Điền Văn đắc ý bật cười. Bên Điền Khải cũng đang bàn luận về quyền ở Đế Khư. “E là Điền Văn muốn độc chiếm Đế Khư nên mới đưa Tần Lương Ngọc đến đất Ngụy, nhưng muốn độc chiếm Đế Khư e là phải hỏi chúng ta xem có đồng ý hay không đã”. Điền Khải quay sang nhìn Khổng Tề Thiên đang thưởng thức trà, nở nụ cười nham hiểm. “Đến lúc đó Tề Thiên Thư Viện sẽ phối hợp với hành động của cậu, nhưng Đế Khư phải có phần chia đều của tôi và cậu mới được”, Khổng Tề Thiên cũng nhấp một hớp trà nói. Đúng lúc này một tin tức bùng nổ truyền đến nhà họ Bạch. “Cái gì? Ngụy Võ Hầu… chết rồi hả?”, Bạch Thiên Khởi trợn to mắt. Bạch Ngọc Trinh cũng đổi sắc. Thân là con cháu nhà họ Bạch, có phong ba bão táp nào mà họ chưa từng thấy đâu? Nhưng sau khi nghe được tin tức này, hai anh em họ cũng sửng sốt. Họ không dám tin vào tin mình. “Cái chết của Ngụy Võ Hầu chắc chắn gây ra sự thay đổi cực lớn, thậm chí có thể là một trận chiến đẫm máu”, Bạch Thiên Khởi nuốt nước bọt, vẫn chưa hoàn hồn nói. Bây giờ bầu không khí trong thành Đại Lương cực kỳ nặng nề, sắc mặt Ngụy Vinh Kỳ tái mét, đã gần nửa ngày từ sau khi Tiêu Chính Văn đi khỏi thành Đại Lương rồi. Nhưng trong nửa ngày này, Ngụy Vinh Kỳ vẫn cứ lặng im ngồi ở đó không nói một lời nào. Người xung quanh đều im như thóc nhìn hắn, thậm chí còn thận trọng thở nhẹ. Lúc này Ngụy Vinh Kỳ đã tức giận đến cực điểm. Ngụy Võ Hầu là niềm hy vọng duy nhất cho nước Ngụy phục hưng, cả nước Ngụy ngoài ông ta thì không còn ai có thể từ một người dân bình thường đi đến bước đường hôm nay. Những người có tài năng cực cao dù đi đến cấp bậc như Ngụy Võ Hầu thì còn có ý nghĩa gì nữa? Tất cả mọi người thường có mong đợi cực kỳ cao với thiên tài, mà người bình thường cũng chưa từng nghĩ đỉnh cao mà thiên tài đạt đến là mục tiêu mình có thể theo đuổi. Nhưng Ngụy Võ Hầu lại khác, ông ta chỉ là một dân thường đến từ thế tục, ông ta có thể đi đến bước này đều có ý nghĩa trọng đại với mọi người. Muốn phục hưng đầu tiên là phải có nhân tài, nhân tài là tất cả. Có tấm gương sống là Ngụy Võ Hầu sẽ sớm có thể thu hút nhiều người thế hệ trẻ, chỉ cần đào tạo ra vài cao thủ Thiên Cảnh trong số họ thì nước Ngụy sẽ trở thành nước mạnh nhất trong các nước. Nhưng mọi thứ đều biến thành hư vô chỉ vì sự xuất hiện của người mặc đồ đen. Thế nên sao hắn có thể cam lòng được?