Chương 4504 Theo hắn thấy, nếu không phải là hắn ban ơn, đừng nói vào đảo Huyền Không, đám người Tần Lương Ngọc muốn tìm một điểm dừng chân cũng khó như lên trời! Lý Bạch cũng ngẩng đầu nhìn về phía phương hướng đảo Huyền Không, cảm thán: “Cho dù là thành Thiên Đô cũng không có phong thái như đảo Huyền Không! Có thể ở đây thêm một ngày thì cuộc đời này cũng đủ rồi!” “Trái lại tôi cảm thấy, nếu có thể xây ở đây cao ốc chọc trời mấy trăm lầu thì ít nhất có thể chứa mấy chục ngàn người vào ở, thật sự không biết chủ nhân nơi này nghĩ thế nào?” Long Hình ngẩng đầu nhìn đảo Huyền Không, lắc đầu liên tục. Theo cậu ta thấy, những lầu các cổ đại này nhiều lắm chỉ cao bảy tầng, không nói đến chuyện chiếm diện tích lớn, còn ở không được mấy người, quả là phí của trời! “Im miệng! Đó là thánh địa, sao có thể để các người làm bẩn!” Lúc này, một ông lão tóc trắng ở cửa, lạnh lùng mắng. Hiển nhiên là lời Long Hình mới vừa nói đã chọc giận ông lão. “Ông à, ông đừng để ý, cậu ta cũng chỉ phát biểu chút ý kiến cá nhân thôi!”, Lý Bạch vội vàng tiến tới chắp tay giải thích. Ông lão quan sát Lý Bạch mấy lần, ngọn lửa giận trong đôi mắt dường như còn tăng lên mấy phần. Thánh địa thành Thiên Khu sao có thể đến phiên một tên vô danh tiểu tốt tùy ý phát biểu ý kiến? “Các người đừng hỗn láo!” Điền Văn nhíu mày lại, lạnh lùng quát một câu. Đừng nói mấy người Lý Bạch, ngay cả hắn cũng không dám nói năng lung tung ở đây! “Được rồi, chúng ta vào thôi!” Tần Lương Ngọc khẽ cau mày, liếc nhìn Lý Bạch. “Hừ, tôi thấy ông ta cũng là chó cậy gần nhà thôi! Một người gác cửa có gì hơn người chứ!”, Lý Bạch hung hăng liếc ông lão. Những lời này của ông ta đã chọc giận ông lão trong nháy mắt! Tuy ông ta chỉ là một người gác cửa, nhưng cũng là đội trưởng đội bảo vệ trong thành Thiên Khu, đã khi nào bị chế giễu thế này đâu? “Đứng…” Ngay khi ông lão định tiến tới chặn đường Lý Bạch, Điền Văn liếc nhìn ông lão, lúc này ông lão mới tức giận hừ một tiếng, không tiếp tục gây phiền toái cho đám người Lý Bạch nữa. Đi vào trong đảo Huyền Không, trước mắt mọi người chợt lóe sáng! Toàn bộ đảo Huyền Không, đường phố hết sức rộng rãi, thậm chí hẹp nhất cũng có thể đủ cho bốn chiếc xe ngựa đi song song! Điền Khải liếc nhìn đám người Tần Lương Ngọc, mặt đầy vẻ châm chọc nói: “Chúng tôi cũng chỉ có thể giúp được đến đây, còn chỗ ở, các người tự giải quyết đi!”