Chương 4507 Bây giờ điện Thần Long đã không còn cảm giác tồn tại ở ngoài lãnh thổ, hơn nữa có người còn bạo gan đoán rằng không đến một năm điện Thần Long sẽ bị các thế lực khác phân chia hết thảy. Nhưng ông lão lại không muốn đắc tội với bất kỳ ai nên mới chọn quay vào trong báo lại, còn hậu quả thế nào là chuyện của đám người Tần Lương Ngọc. “Mọi người sắp xếp đồ đi, lát nữa cùng vào trong”, Lý Bạch dặn dò mười mấy tài xế phía sau. Tài xế vội vàng lấy bao lớn bao nhỏ trong thùng xe ra, xếp gọn phía sau mấy người Lý Bạch. Nghe thế Khổng Tề Thiên nhíu mày, lạnh lùng nhìn Lý Bạch lắc đầu nói: “Không ngờ người từng là kiếm tiên sau khi gia nhập điện Thần Long cũng trở nên không biết lớn nhỏ rồi”. “Hừ, tôi thấy họ không biết tự lượng sức mình, còn nghĩ rằng đang ở nơi nhỏ bé như thành Thiên Đô sao? Đúng là nực cười”, Điền Văn cũng chế giễu. Lúc này sắc mặt của Caseus và Errdogan cũng trở nên cực kỳ khó coi, xung quanh còn có không ít người đang chỉ trỏ. Mọi người đều đang đợi xem trò cười, cho dù là mấy người Tần Lương Ngọc hay Điền Văn, hôm nay chắc sẽ có một bên bị phủ Động Thiên Hoa đuổi đi. Bên bị đuổi không chỉ mất mặt, thậm chí còn sẽ trở thành trò cười trong mắt các thế lực. “Các người tốt nhất nên chú ý đến ngôn từ của mình”, Điền Văn tức giận quát. “Bọn tôi chưa từng thừa nhận mình là người nước Tề, bọn tôi chỉ đại diện cho bản thân, người của điện Thần Long trước giờ luôn chịu trách nhiệm về hành vi của mình”, Tần Lương Ngọc lạnh lùng đáp trả lại. Thấy Tần Lương Ngọc dám nói như tát nước vào mặt hắn trước nhiều người như thế, Điền Văn bỗng chốc không kiềm chế được cơn giận của mình. Nhưng hắn chưa kịp làm gì thì ông lão đồ trắng đó đã quay lại. Mọi người gần như đều nhìn về phía ông lão đồ trắng đó. Chỉ thấy ông lão thân thiết chắp tay với mấy người Tần Lương Ngọc nói: “Thành chủ Tần, vui lòng đợi một chút”. Hả? Nghe thế đám người Điền Văn đều lộ ra vẻ chế giễu: “Chẳng phải các người nói Tiêu Chính Văn rất có thể diện sao? Thể diện của hắn ở đâu?” “Tần Lương Ngọc, tôi đã nhịn bà lâu lắm rồi, tôi có thể không so đo với bà chuyện trước kia nhưng bây giờ các người đều mất mặt đến tận thành Thiên Khu luôn rồi”. “Ngay cả các cậu chủ bọn tôi đều phải đợi ở đây, lẽ nào các người còn muốn sánh ngang với bọn tôi sao? Đúng là hỗn xược! Không cho các người một bài học thì các người thật sự không biết trời cao đất dày”. Lúc anh em Điền Văn đến Đế Khư, thái độ coi thường bọn họ của Tần Lương Ngọc khiến Điền Văn vô cùng bất mãn. Đến thành Thiên Khu, Tần Lương Ngọc càng không nể mặt anh em Điền Văn, thậm chí còn đáp trả lại bọn họ ở trước mặt mọi người, điều này khiến Điền Văn không thể chịu nổi. Nghe Điền Văn nói vậy, những người bên cạnh đều bật cười. “Các người thật sự nghĩ rằng phủ Động Thiên Hoa là nơi ai cũng ở được sao? Đúng là đám nhà quê kém hiểu biết!”