Chương 4711 Như thế dù hợp tác với điện U Minh cũng không quá. Thế nên Tiêu Chính Văn cũng không muốn làm quá về chuyện điện U Minh, chỉ cần điện U Minh chịu nhường bước thì Tiêu Chính Văn cũng sẽ không phải dùng đến thủ đoạn cứng rắn với họ. “Bọn tôi hiểu ý của tiền bối rồi, xin tiền bối yên tâm, nhà họ Diệp tôi sẽ bảo người liên hệ với điện U Minh”, Diệp Thiên Thuận và Diệp Thiên Thiên chắp tay với Tiêu Chính Văn, sau đó nhanh chân rời đi. Thật ra chuyện này rất có lợi với nhà họ Diệp, chỉ cần thành công hợp tác với điện U Minh thì nhà họ Diệp là người được lợi trực tiếp. Có điện U Minh trợ sức, dù sau này Tiêu Chính Văn quay về vùng ngoài lãnh thổ, nhà họ Diệp cũng có một chỗ dựa lớn mạnh. Ở phía Bắc âm phủ đã có người bắt đầu hành động. Dù sao trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Lý Thiên Tứ có sức ảnh hưởng quá lớn, thậm chí các gia tộc ở cả phía Bắc đều quan tâm đến chuyện này. Lúc này ở một thị trấn nhỏ phía cực Bắc, một ông lão đang thưởng thức trà trong sân nhà mình, đột nhiên có mười mấy cao thủ Đế Cảnh tìm gặp. Ông lão nhíu mày: “Xảy ra chuyện gì? Lế nào nhà họ Lý tiêu diệt nhà họ Diệp rồi?” Đừng thấy ông lão ăn mặc đơn giản, mộc mạc mà lầm, ai ở phía Bắc cũng đều cung kính khi gặp ông ta. Cho dù là nhà họ Lý hay nhà họ Diệp cũng chỉ là gia tộc lớn ở bề ngoài thôi, không có thực lực và nền tảng. Mà cả phía Bắc lại tôn kính gọi ông lão một tiếng Chấn Bắc Vương “Không, Chấn Bắc Vương, cao thủ Đế Cảnh chúng tôi phái đến nhà họ Lý đều đã chết”, một cao thủ Đế Cảnh trong đó đáp. “Gì cơ?” Chấn Bắc Vương nhướng mày, ánh mät hiện lên vẻ ngờ vực: “Chẳng phải Tả Bạch Đào đã đồng ý cho nhà họ Lý thống nhất phía Bắc sau khi tiêu diệt nhà họ Diệp sao?” “Lẽ nào xảy ra chuyện ngoài ý muốn?” “Đúng thế, hình như là một cao thủ đến từ vùng ngoài lãnh thổ, làm loạn kế hoạch trước đó của chúng ta, nhà họ Diệp không những không bị tiêu diệt mà ngược lại có thế lực ngày càng lớn” Một cao thủ Đế Cảnh khác nói. “Là người nhà họ Tư Mã?”, Chấn Bắc Vương lạnh lùng hỏi. “Không, không phải nhà họ Tư Mã, bây giờ vẫn chưa điều tra thân phận của người này nhưng chúng tôi đã bảo người đi điều tra rồi”, cao thủ Đế Cảnh đó nhíu mày đáp. “Ồ2 Nói thế tức là người vùng ngoài lãnh thổ muốn nhúng tay vào việc của âm phủ? Hừ! Không ngờ dã tâm của vùng ngoài lãnh thổ đã đến mức này rồi” Chấn Bắc Vương cười nhạo, ánh mắt hiện lên vẻ khinh thường. “Rất có thể đối phương muốn thống nhất phía Bắc, chúng ta có cần…” “Không vội, trước tiên cứ quan sát rồi nói, nếu hắn làm quá thì cứ giết là được”, nói rồi Chấn Bắc Vương lại bưng tách trà lên nhấp một hớp. Chấn Bắc Vương vừa dứt lời, hai bố con Diệp Thiên Thuận và Diệp Thiên Thiên đẩy cửa bước vào. “Hậu bối chào Chấn Bắc Vương”. Diệp Thiên Thuận nói, chắp tay với Chấn Bắc Vương. Chấn Bắc Vương nhìn bố con Diệp Thiên Thuận, hơi khinh thường nói: “Con cháu nhà họ Diệp? Có việc gì nói đi! Chỉ cần là việc điện U Minh có thể giúp, mọi chuyện đều có thể bàn bạc”.