Chương 4767 “Chúc mừng sư muội chiến thắng trở về, vi huynh thay mặt thầy tặng sư muội Phá Thiên thần kiếm!” Bóng người đó xuyên không tiến tới, trong tay cầm một thanh kiếm dài một mét, phát ra ánh hào quang vạn trượng! Ngay cả mười phán quan đứng cách đó không xa cũng không dám nhìn thẳng vào ánh sáng chói loà của thanh kiếm dài này! Ngay sau đó, người này vung một tay lên, thanh kiếm dài vô cùng chói mắt bay thẳng về phía trước mặt Tả Phượng Kiều! “Keng!” Thanh kiếm dài một mét phát ra một tiếng vang rõ ràng, tất cả mọi người đang có mặt đều kinh ngạc vì điều này! Thanh Phá Thiên thần kiếm này là một trong số thập đại thần vật của âm phủ! Nghe nói Hậu Thổ Thượng Quân năm đó đã dùng thanh kiếm này để đại chiến ba ngày ba đêm với Thiên Đế Đế Tuấn, hơn nữa còn dùng thanh kiếm này để phân tách đất trời, từ đó về sau, thế giới mới có sự phân biệt thần quỷ, khác biệt trời đất! Bây giờ Dạ Yểm có thể giao thanh kiếm này cho Tả Phượng Kiều, đây chính là một loại công nhận đối với cô ta! “Cảm ơn sư huynh!” Tả Phượng Kiều nói, giơ tay nhận lấy thanh kiếm, ánh hào quang vạn trượng cũng theo đó đi vào trong lòng bàn tay của Tả Phượng Kiều! Chỉ trong nháy mắt, khí tức khắp người Tả Phượng Kiều cũng theo đó biến đổi, trong ánh mắt có thần quang dao động, điều đó càng giúp cô ta tăng thêm mấy phần uy nghiêm! Lúc này, vô số thế gia cũng đồng loạt gửi quà chúc mừng của gia tộc mình tới! Lúc này, trong một góc khác bên trong đám người, Trần Doanh hết sức lo lắng nhìn về phía Tả Phượng Kiều đang cao ngạo liếc nhìn thiên hạ, trong lòng nóng như lửa đốt! Vốn dĩ cảnh giới của Tả Phượng Kiều đã ở bên trên Tiêu Chính Văn, mà lúc này, cô ta lại có được một trong số thập đại thần vật của âm phủ – Phá Thiên thần kiếm! Như vậy trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Tả Phượng Kiều gần như có thể nói là chäảc chản chỉ có thất bại! “Bố, không ngờ Dạ Yểm lại đích thân tới, còn tặng Phá Thiên thần kiếm cho Tả Phượng Kiều, vậy thì Tiêu Chính Văn còn có cơ hội chiến thắng sao?”, Trần Thành bên cạnh cười lạnh lùng, nói. Tả Phượng Kiều vấn luôn là nữ thần trong lòng hẳn, vậy nên nhìn thấy Dạ Yểm đích thân tặng kiếm cho Tả Phượng Kiều, trong biểu cảm của Trần Thành càng nhiều hơn mấy phần cuồng nhiệt và phấn khích! “Cơ hội thắng? Hừ, con đánh giá quá cao Tiêu Chính Văn rồi! Chưa nói tới chuyện trong tay Tả Phượng Kiều có Phá Thiên thần kiếm, dù cho không có thanh kiếm này, con cho rằng tên Tiêu Chính Văn đó có cơ hội thăng sao?” “Tả Phượng Kiều không chỉ là con gái của Tả Bạch Đào mà còn là nhân tài bên trong âm phủ chúng ta, nhân vật như vậy đâu phải là người mà một con ếch ngồi đáy giếng trong thế tục như Tiêu Chính Văn có thể so bì?” “Có điều…” Nói tới đây, Trần Thiên Nam quay đầu nhìn về phía Trần Thành, nói: “Người giống như vậy không phải là đối tượng mà con có thể với tới, con vẫn nên thu lại mộng tưởng kia của mình đi!”