Chương 4823 Liên tiếp đánh ra mấy trăm đòn, quyền ảnh dày đặc như mưa thoáng chốc đã phủ lên trên cơ thể Bạch Y. Nhưng một lúc sau, Bạch Y lại đắp nặn lại cơ thể của mình, cười nhạo Tiêu Chính Văn. Có thần kỹ như thế trong tay, bà ta không sợ Tiêu Chính Văn. “Sao thế, không còn sức nữa rồi à? Với tôi thì đây chỉ mới bắt đầu thôi”. “Năm đó Lý Tịnh giết tôi hàng ngàn lần, Vương Bí liên tục giết tôi ba ngày ba đêm, nhưng kết quả hai người kia cũng chỉ thế thôi. Tôi mong cậu có thể mạnh hơn họ một chút”. Bạch Y nở nụ cười đáng sợ, đứng ở xa nhìn Tiêu Chính Văn. Bất kỳ ai sau khi trải qua một lần tiêu hao như động không đáy, thế tấn công sẽ bị ảnh hưởng. Hơn nữa đúng như Bạch Y nói, cứ bị tiêu hao như thế, Tiêu Chính Văn không có bất kỳ cơ hội thắng nào. Chỉ có tốc chiến tốc thắng mới có lợi nhất với Tiêu Chính Văn. “Có phải cậu đang nghĩ làm sao mới có thể tốc chiến tốc thắng không? Tôi khuyên cậu vẫn nên từ bỏ suy nghĩ đó đi! Nếu đã đến rồi thì cậu không thể đi được trong thời gian ngắn đâu, hay nói cách khác cậu không bao giờ đi ra khỏi núi Quỷ Khốc”. Bạch Y khẽ cười, thậm chí đứng quay lưng lại với Tiêu Chính Văn, tỏ ra không xem Tiêu Chính Văn ra gì, mục đích là để chọc giận Tiêu Chính Văn, khiến anh nhanh chóng tiêu hao nguyên khí. Đến lúc đó Tiêu Chính Văn mất hết khả năng phản kháng. Có thể nói cả âm phủ ngay cả thập điện Diêm Vương cũng không dám đắc tội với người phụ nữ này là vì bà ta rất khó đối phó. “Bà cách cái chết chỉ trong vài gang tấc”, Tiêu Chính Văn cười khẩy, sau đó đi ra bên ngoài núi Quỷ Khốc. “Gần trong gang tấc? Dù có đánh ba ngày ba đêm, tôi cũng có thể chơi với cậu đến cùng”. Nói rồi rất nhiều suối máu trào lên từ dưới mặt đất, sau đó đan xen thành một tấm lưới che trời trước mặt Tiêu Chính Văn, ý đồ ngăn Tiêu Chính Văn lại. “Sao mà nói đi là đi thế, tôi chưa đồng ý không ai có thể tùy tiện rời khỏi núi Quỷ Khốc cả. Cậu cũng không ngoại lệ”, vừa dứt lời, Bạch Y cực kỳ ngạc nhiên. Tấm lưới máu trước mặt Tiêu Chính Văn lập tức tan nát. Còn Bạch Y cũng đột nhiên nôn ra máu. Ngay sau đó cơ thể bà ta bắt đầu xiêu vẹo, tay chân dần co rút lại. Rắc rắc! Cơ thể bà ta liên tục co rút vào bên trong với góc độ kỳ lạ, tiếng xương vụn vỡ cũng vang lên. Máu đầu tiên là chảy ra từ trong miệng bà ta, sau đó là từ mũi, tiếp theo hai tai cũng bắt đầu chảy máu. “Sao lại thế này?” Bây giờ Bạch Y đã trở nên hoảng hốt, cơ thể bà ta thế mà bị mất khống chế, hơn nữa còn co rút vào trong với tư thế kỳ lạ. Nếu cứ tiếp tục như thế, không cần Tiêu Chính Văn ra tay, bà ta cũng sẽ nổ tung mà chết. Thật ra mấy trăm cú đánh lúc nãy của Tiêu Chính Văn không chỉ là mấy trăm cú đánh mà các cú đánh đó đã tạo thành trận pháp.