Chương 4886 Thế tục như thế, âm phủ cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu, trời đất đều chấn động, các hiện tượng thiên nhiên đột nhiên xuất hiện. Ngay cả thành Uông Tử rung chuyển và đổ nát trong sự rung lắc. “Sao lại như thế? Hiện tượng thiên nhiên có biến!” “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chắc không phải bên thế tục có biến chứ?” “Không thể nào, dù cao thủ vùng ngoài lãnh thổ có quay lại cũng không thể gây ra ảnh hưởng lớn như thế”. Lúc này cả thế giới đều rơi vào trong nỗi sợ cực độ. Mọi người đều trong trạng thái lo lắng, vô lực nhìn bầu trời. Thanh kiếm đó quét ngang trên bầu trời như một ngọn núi lớn đè trong lòng mọi người. Hồng Ấn cũng tung ra một đòn tấn công hết lực vào ngay lúc này. Kết giới đó lại xuất hiện vô số vết nứt, thoáng chốc cả thế giới xuất hiện hiện tượng mưa kèm theo sấm chớp. Thậm chí có thể nhìn thấy rất nhiều sao băng đột ngột thay đổi đường rơi, bay thẳng về phía địa cầu. Sao băng rơi xuống, cả trời vực đều sụp đổ như đã đến ngày tận thế. Đúng lúc này một đại lục trôi trong vũ trụ bỗng xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Rầm rầm rầm! Từng tiếng sấm chớp vang lên, đại lục đó chen vào bầu trời, thậm chí còn để lộ ra một góc núi băng. Chỉ thấy trên đại lục đó có gác lầu, mái chòi, vừa cổ kính vừa đơn sơ, đại điện bao quanh sáng lấp lánh. Rất nhiều ngôi sao rơi xuống như thác nước, khí thế cực kỳ tráng lệ. Nhìn xung quanh, núi nối liền núi không nhìn thấy điểm cuối. Cũng ngay lúc này, mọi người nhìn thấy rõ diện mạo của đại lục đó. Đây chính là Phong Lục trong Sơn Hải Kinh đã nói. Cùng lúc đó từng tiếng lạc vang lên từ trên đại lục đó, với uy lực khá mạnh khiến nhiều người cảm thấy kính sợ, thậm chí vài người ý chí yếu đã quỳ rạp xuống đất. Sau đó thanh kiếm màu đen đó xé toạc bầu trời, chém về phía mặt trời. Một kiếm này chấn động trời đất, thậm chí có uy lực Bàn Cổ khai thiên. Vô số ngôi sao ở những nơi kiếm quang chiếu đến đều rơi xuống. Muốn chém mặt trời thiêu đốt bằng một thanh kiếm ư? Giống như trong Sơn Hải Kinh nói, khi một người đủ lớn mạnh thì có thể bắn mặt trời, thậm chí có thể chém mặt trời bằng một nhát kiếm. Hồng Ấn dần thu lại tầm mắt từ thanh kiếm kia, sau đó lại nhìn sang một người đàn ông trẻ tuổi ở bên kia kết giới. Người này mặc bộ đồ trắng, một tay chắp ra sau lưng, kiêu ngạo đứng đó. Gã chính là đệ tử của Ngọc Kiếm Thiên Quân – Dạ Mặc Thiên.