Chương 4900 Mà bây giờ, những con kiến trên địa cầu này lại dám công phá kiếm Kình Thiên của Vạn Kiếm Tông, tin tức này rõ ràng quá đỗi chấn động! “Lại dám đánh nát cả kiếm Kình Thiên, đó là biểu tượng của Vạn Kiếm Tông, lần này dù chúng ta không chủ động tìm tới thì Vạn Kiếm Tông cũng sẽ không dễ dàng cho qua!” Ngoài mặt Dạ Ma Thiên tỏ ra hết sức bình thản, thế nhưng chuyện này dẫu sao cũng có liên quan tới Vạn Kiếm Tông, ông ta cũng không muốn có bất cứ liên quan gì để tránh động tới Vạn Kiếm Tông, nếu như vậy thì hậu quả sẽ khó bề tưởng tượng! Thậm chí Dạ Ma Thiên căn bản không cần phải tra hỏi rốt cuộc là ai đắc tội với Vạn Kiếm Tông, chỉ cần là đệ tử dưới trướng Vạn Kiếm Tông thì nhất định sẽ nghĩ cách tìm ra được người không biết trời cao đất dày này! Chuyện này đừng nói là Vạn Kiếm Tông, đổi lại là bất cứ tông môn nhỏ nào cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho đối phương! Bên trong Chư Thiên Thần Giới, mỗi một tông môn đều có một pháp khí tượng trưng cho tông môn của mình, kiếm Kình Thiên chính là pháp khí có tính biểu tượng cho Vạn Kiếm Tông! Mặc dù bản thân kiếm Kình Thiên không có bất cứ điểm đặc biệt gì, cũng không phải thần binh gì cả, thế nhưng bản thân nó chính là một biểu tượng, càng là thể diện của Vạn Kiếm Tông! Lúc này, trên khoảng trời phía trên thành Trung Đô bên trong nước Tề vùng ngoài lãnh thổ, Điền Văn đã tiến một bước vào trong hư không! Đối diện với lời khiêu chiến của Ngạo Dương, hắn đã không thể né tránh được nữa, đối phương đã trực tiếp đánh tới nước Tề, muốn phân cao thấp với hắn, nếu như Điền Văn né tránh không chịu chiến đấu, vậy thì sau này hắn làm sao mà còn chỗ đứng ở nước Tề cơ chứ? Mặc dù hắn cũng là người nhà họ Khổng, thế nhưng lại chưa tiến vào hàng ngũ lãnh đạo cấp cao thật sự của nhà họ Khổng, ngay cả địa vị của mấy người Tử Cống cũng cao hơn hắn rất nhiều. Vậy nên người của Chư Thiên Thần Giới tới khiêu chiến, nhà họ Khổng thậm chí còn chẳng tỏ thái độ với Chư Thiên Thần Giới, cứ ngầm cho phép đối phương làm như vậy. Huống hồ cho dù Điền Văn có cầu cứu Tử Cống thì cũng chỉ tốn công vô ích mà thôi, với thực lực của Tử Cống, căn bản không phải là đối thủ của Ngạo Dương! Mà giao tình giữa hắn và Hồng Ấn cũng chỉ xuất phát từ quan hệ lợi ích mà thôi, còn chưa đến mức giao tình gì cả, Hồng Ấn cũng chẳng thể vì hắn mà khẩn cầu với Dạ Ma Thiên. Lúc này, tay Điền Văn cầm kiếm dài, đứng thẳng giữa hư không, áo dài bị cơn cuồng phong thổi kêu lên phần phật. Xung quanh là đám người đông nghịt tới xem trận đấu từ nước Tề và các phương khác ở Đông Vực. Đặc biệt là không ít thế lực dưới trướng nhà họ Khổng đã cử ra rất nhiều đại diện tới quan sát trận chiến để trợ uy cho Điền Văn. Khổng Tề Thiên cũng đứng từ xa quan sát trận chiến giữa Điền Văn và Ngạo Dương. Mặc dù ông ta cũng có qua lại với Điền Văn, thế nhưng xét từ phương diện nào đó, Khổng Tề Thiên đã là người của Chư Thiên Thần Giới từ lâu, lần này tới cũng chẳng phải là vì Điền Văn mà là để trợ uy cho Ngạo Dương. Trên khoảng không bên trong phạm vi trăm dặm chật kín toàn là bóng người, mà trong số những người này, ít nhất có một nửa tới để cười nhạo Điền Văn!