Chương 5061 Chỉ là một hậu bối thôi, thậm chí không có xuất thân gì quá lớn, càng không có chống lưng mạnh, nhưng một Tiêu Chính Văn trông có vẻ bình thường lại khiến hắn – một cậu chủ Chiến Quốc sợ hãi đến thế. Tiêu Chính Văn không quan tâm đến Điền Khải đang phát điên mà chậm rãi bước lên bục cao. Trên bục cao chỉ có bốn chỗ ngồi, người ngồi ở giữa là đại diện của gia tộc Zesis. Tính ra trong số những người này, ông ta có thân phận bí ẩn nhất, nghe nói ông ta từng theo đuôi Đại Đế của gia tộc Nắng Hạ, tấn công Ôn Huyền Quan. Hơn nữa trận chiến đó không giống như trong sách sử, người Nắng Hạ trở về vì sùng bái mà sự thật hoàn toàn ngược lại, Nắng Hạ không chỉ đánh bại nước Macedy, còn thu toàn bộ Macedy làm nước chư hầu. Thế nên trong đám người Khổng Cập ông ta mới có danh tiếng cao đến thế, thậm chí có tư cách ngồi trên bục cao. Tiêu Chính Văn đến gần người này, lạnh lùng lướt nhìn ông ta trầm giọng nói: “Cút!” Tiêu Chính Văn nói từ này rất nhẹ nhàng nhưng lại có sự uy nghiêm. Sau khi anh nói thế, ánh mắt đại diện gia tộc Zesis lóe lên tia lạnh lùng, ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Chính Văn. Tiêu Chính Văn không thèm nhìn ông ta lấy một cái, lạnh lùng nói: “Một là cút, hai là chết”. Tiêu Chính Văn truyền chân âm vào khi nói mấy chữ này, không chỉ người ở đó nghe rất rõ mà ngay cả ngoài lãnh thổ và thế tục cũng đều nghe rõ mồn một. Bá đạo! Tiêu Chính Văn vẫn bá đạo như trước. Từ lúc anh xuất hiện, đầu tiên là giết Khổng Hồng Triết, tiếp theo lại đuổi Điền Khải chạy trốn bằng ánh mắt. Bây giờ lại bảo đại diện gia tộc Zesis cút đi. Cả vùng ngoài lãnh thổ ngoài Tiêu Chính Văn ra, cũng không tìm được người thứ hai có kiểu bá đạo và khí phách này. Tất nhiên đại diện gia tộc Zesis không chịu thua, khí tức lại dâng lên, thậm chí cảm nhận được khí tức Chân Tiên. Lúc này dù ông ta nói thêm một từ nữa, làm bất kỳ hành động gì cũng đều có nghĩa là toàn bộ gia tộc Zesis đã đầu hàng Tiêu Chính Văn. Nhưng hai bên vừa đứng nhìn nhau chưa đến mười giây, khí tức mang theo chết chóc áp chế ông ta, thoáng chốc đã khiến ông ta không thở nổi, như thể Tiêu Chính Văn chỉ cần giơ tay lên là có thể đánh ông ta thành vũng máu. Cuối cùng ông ta vẫn ngoan ngoãn nhường chỗ, đứng vào chỗ trống bên cạnh. Điều khiến ông ta không ngờ là ông ta vừa đứng lên, cảm giác có thể bị đánh thành vũng máu bất cứ lúc nào đó bỗng biến mất, cả người thoải mái hơn rất nhiều.