Đường Thiên lẳng lặng ra khỏi phủ thành chủ.
Gã liếc mắt nhìn phủ thành chủ, khẽ nhếch miệng, ngoại hình phủ thành chủ đã hoàn toàn thay đổi. Giữa tiền viện, tây viện và đông viện có thêm nhiều tường ngầm bằng băng đan xen như răng lược, điểm chết người nhất là Binh đem hàn triều dẫn tới ngoài tường khiến cho lực phòng ngự tường ngoài tăng thêm vài lần.
Binh lấy bản về bố trí phòng ngự toàn bộ phủ thành chủ từ chối Phó Tử Hồng, lại nối liền phủ thành chủ cùngt hành Hàn Cổ. Đường Thiên vẫn nhớ vẻ mặt choáng vạng của Phó Tử Hồng lúc đó.
Được rồi, Binh đại thúc quả nhiên có chút trình độ, Thiếu Niên Như Thần đành ráng sức thừa nhận.
Đường Thiên nói thầm trong lòng, tỷ như Đường Thiên không ngờ lần này Binh lại đặt mục tiêu vào dấu ấn.
"Ta đã từng thấy vật này, nhìn thấy Loa Ti ta mới nghĩ ra, trước đây Loa Ti đã từng chế tạo ra nó. Nó có hai tác dụng, một là giúp ngươi lý giải pháp tắc. Hơn nữa nó rất thích hợp với ngươi, ngươi là thể chất không năng lượng. Những dấu ấn loại trừ pháp tắc này được gọi là bản nguyên ấn. Loa Ti cho rằng nó mới là bản nguyên pháp tắc, hắn vẫn cố gắng phá giải nó, dung nhập vào giáp máy, nhưng vẫn chưa thành công. Vì những bản nguyên ấn này tự thành một thể, căn bản khó lòng giải mã. Không chỉ có vậy, tính phá hoại của chúng rất lớn, phong ấn vào trong kim loại sẽ nhanh chóng phá hủy kim loại đó. Mãi tới sau này hắn nghiên cứu ra đồng thau số , rốt cuộc có thể phong ấn bản nguyên ấn, hắn làm ra một thứ rất đặc biệt, gọi là binh hộp nguyên ấn."
"Đương nhiên, binh đoàn Nam Thập Tự cường đại đương nhiên không dùng được thứ đồ chơi nhỏ đó. Nhưng ngươi hiện giờ có thể thử sử dụng một chút."
Chú già Binh chạy về thành Tam Hồn, làm vài cái hộp. Tuy bọn Sylar đều rời khỏi thành Tam Hồn nhưng phòng thí nghiệm thiết bị vẫn để lại một nhóm người sửa chữa giáp hồn máy, muốn chế loại hộp này cũng không thành vấn đề.
Hơn nữa giờ bọn Sylar đã có đột phá rất lớn về mặt phối chế kim loại, tất cả mọi mặt đều phát triển hơn hẳn thời đại bọn họ. Sau thời tam đại binh đoàn, chỉnh thể kỹ thuật máy móc đều xuống dốc,t hế nhưng các thợ máy đều không từ bỏ, không ngừng cố gắng, tại một số mặt vẫn có tiến bộ ratá lớn, tỷ như phuong pháp phối chế kim loại.
Mà Sylar rút lấy những phương pháp phối chế đồng thau mà binh đoàn sử dụng năm xưa, trong lĩnh vực này lại đột phá càng lớn, hơn nữa Sylar bắt đầu thử nghiệm chế tạo hồn kim cùng bí kim. Cái gọi là hồn kim chính là kết hợp võ hồn và kim loại, còn bí kim càng thêm kinh người, từ bí bảo đã thành thục triết xuất ra kim loại tinh túy nhất.
Giờ phòng thí nghiệm thiết bị giàu tới nứt đố đổ vách, cả đám người điên cuồng nghiên cứu, bầu không khí cực kỳ cuồng nhiệt.
Nguyên ấn binh hộp năm xưa bị giới hạn ở chất liệu, không thể phong ấn bản nguyên ấn cấp bậc cao. Giờ Binh càng thêm mong chờ nguyên ấn binh hộp này.
Về phần Đường Thiên lại cần thu mua những thứ có chứa dấu ấn, Thánh cốt thì đừng mong, giá chắc cao tới khó lòng tiếp nhận. Thế nhưng Binh nói năm xưa khi Loa Ti nghiên cứu chắc chắn không dùng Thánh cốt.
Hai người ra sức lật hồn thư, cuối cùng cũng tìm ra, mảnh vỡ hồn bảo. Khi luyện chế hồn bảo nhất định phải lưu lại dấu ấn của mình, những dẫu ấn này bao hàm lý giải về pháp tắc của người luyện chế.
Vật liệu chủ yếu để luyện chế hồn bảo là bí bảo, nhưng bất cứ bí bảo nào cũng tự thành một thể, được thai nghén cả ngàn năm. Trạng thái ổn định đó chính là một hàng rào vô hình, muốn đánh vỡ rào cản đó cũng cần có sức mạnh rất lớn. Mà không muốn kết hợp xây dựng lại các bí bảo bất đồng, không chỉ cần sức mạnh, còn cần lý giải sâu sắc về pháp tắc.
Lý giải về pháp tắc quan trọng hơn so với sức mạnh, lý giải sâu sắc, đánh vỡ rào chắn như nước chảy thành sông. Mà lý giải nông cạn, có tiêu tốn nhiều sức mạnh hơn cũng thường thất bại. Cho dù thành công cũng không cách nào phát huy uy lực thật sự của hồn bảo.
Trong quá trình luyện chế, lý giải này sẽ thẩm thấu vào trong hồn bảo, đó chính là dấu ấn. Đương nhiên những dẫu ấn này không so được với Thánh hồn, thế nhưng với bọn Đường Thiên cũng đã đủ rồi.
Hồn bảo đắt đỏ nhưng giá của mảnh vỡ hồn bảo lại rẻ hơn nhiều.
Đường Thiên khôi phục diện mạo lúc chiến đấu với Diệp Triều Ca.
So với Võ giả, Thánh giả đương nhiên giàu tới nứt đố đổ vách, nhưng thật sự tiến vào cấp Thánh mới biết hao phí cũng càng khổng lồ, cuộc sống của Thánh giả cũng chẳng hề dễ chịu gì. Những Thánh giả tự do, sau lưng không có người có tiền, thật ra cuộc sống càng khó khăn.
Hơn nữa số lượng Thánh giả trong thành Hàn Cổ không ít, một số người tâm tư linh hoạt không khỏi mở chút chuyện làm ăn. Ngày thường mỗi người một phương, hiếm khi gặp mặt, giờ có thể tập trung lại, dùng tiền hay những thứ thừa thãi trong tay đổi lấy thứ mà mình cần.
Rất nhiều Thánh giả cảm thấy hứng thú, có qua có lại, chuyện làm ăn cũng không tệ.
Đường Thiên tới quán rượu Hàn Cổ, nơi này đã được một Thánh giả tên là Tiễn Sâm thuê để làm nơi giao dịch. Trong quán rượu treo rất nhiều thẻ gỗ, trên thẻ gỗ ghi những đồ vật đang có cùng những vật muốn đổi cùng vị trí gian phòng chủ nhân vật phẩm. Đường Thiên lần đầu tiên chứng kiến giao dịch giữa các Thánh giả, cực kỳ hứng thú.
Thấy tên Đường Thiên, hai mắt Tiễn Sâm sáng lên, cường hào!
Thự Quang bán được với giá kinh người, chuyện này đã sớm lưu truyền khắp thành Hàn Cổ, khiến mọi người nhốn nháo. Trong thành Hàn Cổ, một hồn bảo hoàn chỉnh cho dù là hồn bảo đồng thau cấp thấp nhất cũng có giá năm mươi tỷ tinh tệ. Kỹ xảo luyện chế hồn bảo cấp thấp không phải là cao thâm, thế nhưng độ khó không nhỏ, tốn thời gian và tâm lực. Thánh giả bình thường đều phải tự tìm bí bảo rồi tiêu tốn hai đến ba năm luyện chế hồn bảo.
Giá cả của Thánh hồn càng khiến người ta líu lưỡi.
Mọi người tập trung cùng nhau phân tích, cảm thấy người bí ẩn này cố tình đặt bẫy hãm hại Võ Hội Quang Minh. Đặt bẫy hãm hại Võ Hội Quang Minh, mọi người đều thích nghe chuyện này, thế nhưng hố sâu như vậy, mọi người đều phải đỏ mắt.
"Ôi chao, ta đang nghĩ sao sáng nay cảm giác tốt vậy, hóa ra khách quý tới cửa!" Tiểu Sâm mặt mày hồng hào: "Tiểu điếm có không ít hàng hóa tốt đây, có một hồn kiếm đồng thau, chất lượng đạt tới cấp trung, cực kỳ xuất sắc, giá chỉ hai trăm tỷ tinh tệ. . ."
"Chỉ có" hai trăm tỷ tinh tệ. . .
Đường Thiên trong lòng run rẩy, tiêu một khoản tiền lớn cho Thánh bộ gã đã cảm thấy rất tốn kém rồi, giờ lại nghe một hồn bảo cũng có giá hai trăm tỷ tinh tệ, gã bỗng có cảm giác, chẳng lẽ trong mắt Thánh giả ngay tiền cũng không còn là tiền nữa ư? Vì trong trong khoảnh khắc Đường Thiên bỗng thấy đau thương vì không phải là Thánh giả Thủy Bình, có người nói trong bình của Thánh giả Thủy Bình chất đầy tinh tệ.
Đường Thiên ho nhẹ một tiếng: "Có mảnh vỡ hồn bảo không?"
Tiễn Sâm sửng sốt, mảnh vỡ hồn bảo?
"Chẳng lẽ không có?" Đường Thiên nhíu mày, đây chỉ là phản ứng bản năng của gã, thế nhưng tới mắt người khác lại có một luồng uy thế không giận mà uy.
Tiễn Sâm thầm rùng mình, hắn am hiểu quan sát sắc mặt cử chỉ. Văn sĩ có khí văn sĩ, cường giả có uy của cường giả, mỗi người có khí chất khác biệt. Uy thế tương tự xuất hiện trên những người bè trên cũng không có gì lạ, tỷ như Vinh Ba trưởng lão, nhưng người này cũng có uy thế như vậy. . .
Chắc là ảo giác. . .
"Có có có!" Hắn vội vàng nói, cường hào đều là đám người tính khí quái dị, toàn chạy đi mua đồ giá rẻ.
Tàn kiện hồn bảo quả thật rất rẻ, cũngc hỉ có những Thánh giả không đủ tiền mua hồn bảo mà định tự mình luyện chế mới có thể mua. Bọn họ muốn thông qua mảnh vỡ hồn bảo phỏng đoán cách thức luyện chế, tìm gợi ý cho bản thân.
Chẳng lẽ kẻ này thích luyện chế hồn bảo?
Tiễn Sâm thầm suy nghĩ, Thánh giả am hiểu luyện chế hồn bảo là Thánh giả mà thương nhân thích nhất. Hồn bảo giá cả đắt đỏ, thế nhưng trên thị trường cung vẫn không đủ cầu, người lắm tiền quá nhiều.
Nghĩ tới đây, Tiễn Sâm càng nóng lòng, vội vàng lật ghi chép: "Vừa hay có một nhóm mảnh vỡ hồn bảo được gửi bán ở tệ điếm, mời theo ta."
Tiễn Sâm mang Đường Thiên tới một gian phòng, sau đó lấy từ trong bình ra một cái rương, đặt đủ các mảnh vỡ mọi màu sắc, ánh sáng ảm đạm, món nào cũng có hình thù kỳ quái.
"Trong này đều là mảnh vỡ hồn bảo, một trăm triệu tinh tệ một cái." Tiễn Sâm vờ phóng khoáng nói: "Ngài chắc cũng biết giá thị trường, thường thì mảnh vỡ hồn bảo không cho phép lựa chọn. Ta vừa gặp ngài đã thấy rất hợp ý cho nên ngài có thể tùy ý lựa chọn."
Đắt quá!
Ngay cả mảnh vỡ cũng lên tới cả trăm triệu tinh tệ một cái, Thánh giả đúng là đốt tinh tệ!
Đường Thiên âm thầm đau lòng, gã nhìn lướt qua: "Tổng cộng bao nhiêu món?"
Tiễn Sâm phấn chấn, quả nhiên là đại gia!
Xem đi, đại gia đi mua mảnh vỡ hồn bảo cũng khác người, khí thế như vậy cơ mà. Hắn không nói hai lời, duỗi năm ngón tay: "Năm trăm mười kiện, ta có thể tính là năm trăm kiện! Năm mươi tỷ!"
Đường Thiên gật đầu, lấy ra mũi thương Hậu Phát: "Mũi thương Hậu Phát này giá trị ra sao?"
Tiễn Sâu nhận lấy mũi thương, kiểm tra tỉ mỉ một lượt, trả lời chuyên nghiệp: "Hồn bảo này cấp bậc không cao, đồng thau cấp thấp, thế nhưng thủ pháp lão luyện, chế tạo tinh xảo, là tinh phẩm trong cấp đồng thau, giá trị khoảng chừng tám mươi tỷ tinh tệ."
"Bán cho ngươi bảy mươi tỷ tinh tệ." Đường Thiên thẳng thắn nói. Tiểu Nhị quan sát mũi thương Hậu Phát hai ngày rồi khinh thường vứt sang cho Đường Thiên, nói có thể bán đi.
Tiểu Sâm không chút do dự đòng ý: "Thành giao!"
Hắn báo giá tám mươi tỷ nhưng qua tay hắn chắc chắn có thể bán được khoảng một trăm tỷ, giờ mua được với giá bảy mươi tỷ, đảo mắt đã lời được ba mươi tỷ. Năm mươi tỷ tinh tệ mảnh vỡ võ hồn thu được tiền lời không nhiều, nhưng cũng lên tới năm tỷ tinh tệ, như vậy vụ buôn bán này lợi nhuận ba mươi lăm tỷ tinh tệ!
Làm ăn với đại gia quả thật sảng khoái!
"Còn hai chục tỷ tinh tệ, ta đưa thẳng cho ngài?" Tiễn Sâm hỏi/
"Có hồn thư luyện chế hồn bảo không?" Đường Thiên hỏi.
Tiễn Sâm bỗng đổ mồ hôi: "Chẳng lẽ ngài không biết. . ."
Lời vừa ra khỏi miệng, hắn lập tức hối hận, ôi chao, đừng đắc toọi với đại gia, lợi nhuận ba mươi lăm tỷ ơi, đừng cất cánh bay xa.
"Ha ha, cảm thấy rất thú vị, muốn thử nghiệm thôi." Đường Thiên thoải mái đáp.
Tiễn Sâm chẳng còn cách nào khác, nhìn đi, vì sao gọi là đại gia, chỉ muốn luyện chế chơi thử,c òn chưa bắt đầu đã ném cả bảy chục tỷ đi. Hắn càng xôn xáo đáp: "Có có có! Đúng vậy, luyện chơi một chút thôi, có tốn bao nhiêu đâu! Ngài mới bắt đầu, ta kiến nghị ngài mua nguyên bộ hồn thư từ nhập môn tới luyện chế đồng thau thượng phẩm, toàn bộ cộng lại mới có mười hai tỷ thôi. Muốn luyện chế còn cần thuật hỏa hồn, chỗ này ta vừa vặn có một tấm thẻ hồn thuật hỏa hồn không tệ. Ưu Nhã Lãnh Diễm của chòm Thiên Nga, vừa vặn tám tỷ."
"Thành giao!" Đường Thiên thẳng thắn đáp.
Tiễn Sâm vui mừng tới mức không khép miệng lại được. Tại đây hắn làm ăn khá khẩm, thế nhưng đều là một số chuyện gửi bán, cũng chỉ kiếm được chút tiền. Đây là lần đầu tiên làm ăn lên tới cả trăm tỷ. Quan trọng nhất là phần lớn lợi nhuận của vụ này rơi vào túi của hắn.
Thời gian của Đường Thiên rất gấp rút, nhận được đồ bèn ném thẳng vào Võ Hồn Điện cho Tiểu Nhị.
Luyện chế hồn bảo cần nhờ Tiểu Nhị.
Tiễn Sâm vui vẻ tiễn khách, Đường Thiên rời khỏi quán rượu Hàn Cổ, vừa ra khỏi quán rượu, gã đã dừng lại.
Nhìn kẻ cách đó không xa, gã nhếch miệng cười.
Đúng là oan gia ngõ hẹp!
Truyện convert hay : Chiến Thần Người Ở Rể