Chương 5129 “Đương nhiên là đi rồi”. Dạ Ma Thiên đã nói thế nhưng hai chân vẫn kiên trì đứng tại chỗ, không dám bước đi nửa bước. “Vậy ông đi đi chứ”, Lý Bạch trợn mắt nhìn Dạ Ma Thiên, không kiên nhẫn giục. Nhưng lúc này Dạ Ma Thiên nào dám động đậy. Ngay cả đám người Vạn Phong cũng quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, nếu Tiêu Chính Văn không lên tiếng họ không dám động đậy. Vẫn là vị nữ thiên tài tên Tố Ngọc đó giải vây nói: “Hay là để họ vào trước đi, bọn tôi không gấp”. Vừa nghe thế, Âu Dương Trí giơ tay ra ngăn lại: “Ôi trời, thế thì không được, sao có thể phá quy tắc vì họ chứ?” Thật ra mấy người Tiêu Chính Văn ai vào trước vào sau cũng như nhau nhưng thật ra ở đây có quy tắc riêng. Có câu tôn ti trật tự, người vào trước đương nhiên là khách quý, còn người vào sau cho dù là thân phận hay địa vị nào cũng đều là người không quan trọng nhất. Nhưng Âu Dương Trí vừa dứt lời, sắc mặt Tố Ngọc trở nên lạnh như băng. Thầm mắng Âu Dương Trí này đúng là có mắt không tròng, lẽ nào không nhìn ra họ rất sợ Tiêu Chính Văn sao? Nếu không phải trước đó Tiêu Chính Văn đã giết ba vị thiên tài thì họ sẽ nhường đường cho Tiêu Chính Văn không? Nhưng bây giờ họ phải để ý đến thái độ của Tiêu Chính Văn, chỉ cần họ hơi đắc tội với Tiêu Chính Văn, có lẽ sẽ có người chảy máu ở đây. Điều họ khó chấp nhận nhất là chuyện này không có cách nào nói rõ. Dù sao mỗi người bọn họ đều là thiên tài của một phương đại giới, dù trong lòng bọn họ có sợ Tiêu Chính Văn đến mức nào, cũng tuyệt đối không thể nói ra trước mặt mọi người, nếu không, chẳng khác nào làm mất hết mặt mũi của Chư Thiên Thần Giới. Đến lúc đó, khả năng bọn họ sẽ trở thành đối tượng đuổi giết của tất cả Chư Thiên Thần Giới là rất cao! “Vốn dĩ thành Huyền Thiên là đại thành do những người ở địa cầu xây dựng, mà bọn họ lại đến từ địa cầu, vì vậy, cũng coi như là một nửa chủ nhân, lẽ ra phải để cho chủ nhân đi trước, cho nên vẫn nên mời bọn họ vào đi!”, Tố Ngọc tỏ ra thoải mái giải thích. “Chính vì bọn họ là chủ nhân nên mới không thể bạc đãi khách quý, mời các vị nhanh chóng vào bên trong!”, Âu Dương Trí cúi đầu khom lưng nói. Tiêu Chính Văn lại lười nói nhảm với những người này, anh dẫn đám người Tần Lương Ngọc bước thẳng vào phủ thành chủ. Thấy đám người Tiêu Chính Văn ngay cả chào hỏi cũng không nói một tiếng, đã lập tức đi vào phủ thành chủ trước, sắc mặt Âu Dương Trí u ám trong nháy mắt. Chẳng qua người ta chỉ khách sáo với mấy người một chút, mấy người lại coi là thật sao? Đúng là không biết quy củ là gì! Một tên ngông cuồng như Tiêu Chính Văn, e rằng thậm chí còn chưa ra khỏi thành Huyền Thiên, thì đã chết ở đây rồi! “Các vị, bọn họ cũng chỉ là một vài vãn bối không hiểu quy tắc, tôi tới thay bọn họ đền tội với mọi người!”, Âu Dương Trí vội vàng ôm quyền bái lạy đám người Tố Ngọc. “ Không có gì!”, đến lúc này đám người Vạn Phong mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng khoát tay nói.