Chiến Thần Bất Bại

chương 996

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 996: Thế gian có rồng Mắt Tiêu Long loé lên tia sáng, ánh mắt hỗn độn, thở dài sau đó bước ra khỏi phòng khách, đứng bên ngoài cửa, ngửa đầu lên nhìn ngắm bầu trời đầy sao, nói: “Chính Văn, cháu có tin thế gian này có rồng không?” “Cái gì? Thế gian có rồng ạ?” Mắt Tiêu Chính Văn khẽ động, đồng tử giãn ra, rõ ràng bị câu nói này của Tiêu Long làm cho chấn động! Thế gian có rồng? Bốn chữ này quá nặng rồi! Ý nghĩa đại diện cũng vô cùng không tầm thường. Rồng là loại sinh vật quá đỗi thần bí. Khoa học hiện đại đều không thừa nhận sự tồn tại của rồng. Mặc dù dân gian có rất nhiều tin đồn, cũng có không ít người nói từng nhìn thấy rồng, thế nhưng cuối cùng cũng chìm vào dĩ vãng. Suy cho cùng, loại sinh vật này cũng quá thần bí, quá kỳ ảo, một khi chứng minh được sự tồn tại của nó thì thậm chí có thể lật đổ rất nhiều quy tắc và nhận thức của hiện tại. Thế nhưng lúc này, câu nói của Tiêu Long lại mang tới cho Tiêu Chính Văn suy đoán không giống vậy. “Ông nội, thế gian thật sự có rồng sao?” Tiêu Chính Văn nghiêm túc hỏi. Tiêu Long thu ánh mắt lại, chuyển sang nhìn Tiêu Chính Văn, gật đầu nói: “Có”. Rầm rầm! Chỉ một chữ ngắn ngủi thôi cũng khiến cho Tiêu Chính Văn cảm thấy vô cùng chấn động! Anh không cho rằng ông nội đang đùa với mình. Từng tham gia đủ các chiến trường, từng gặp đủ loại nhân vật, Tiêu Chính Văn sớm đã tin rằng thế giới này không phải là nơi mà người bình thường có thể tưởng tượng nổi. Chỉ riêng chiến trường ngoài lãnh thổ cũng đủ để phá vỡ rất nhiều định luật và nguyên tắc! Hít sâu vào một hơi, ánh mắt của Tiêu Chính Văn nhìn chăm chăm về phía Tiêu Long, xoa vị trí ngực mình, hỏi: “Ông nội, nơi này của cháu là tim rồng sao?” Tiêu Long gật đầu, nói: “Không sai, là tim rồng”. Tiêu Chính Văn lại hít vào một hơi khí lạnh, nghiêm túc nhìn về phía ngực mình, nơi đó ẩn hiện ánh sáng màu đỏ, giống như còn đang chứa đựng một loại sức mạnh cực lớn nào đó… Thế nhưng Tiêu Chính Văn lại không có cách nào khống chế được sức mạnh này. “Ông nội, cháu muốn biết tất cả”, Tiêu Chính Văn nghiêm túc nói. Tiêu Long nhìn về phía Tiêu Chính Văn, vỗ lên vai anh, nói: “Được, để ông nội nói cho cháu”. Tiếp đó, Tiêu Long liền sải bước, ánh mắt xuyên qua bầu trời đêm bất tận nhìn về phía những ngôi sao, nói: “Thế gian có rồng, loài sinh vật như rồng thực sự có tồn tại, thế nhưng lại cực kỳ hiếm! Có thể nói rằng trong thế giới ngày nay, rồng gần như đã tuyệt chủng rồi. Tuy nhiên vào rất lâu trước đây, những truyền thuyết hay ghi chép có liên quan tới rồng lại rất nhiều”. “Chỉ có điều bởi vì tính đặc thù của loài sinh vật như rồng, ý nghĩa đại diện không giống nhau, vậy nên rất nhiều ghi chép, dù là chính sử hay dã sử đều chỉ viết vài ba câu, không hề giới thiệu cặn kẽ. Dù gì số người có thể gặp được loài sinh vật như rồng cũng rất ít. Vậy nên thông qua truyền miệng thì cũng khó tránh khỏi việc bị người ta thêm thắt miêu tả…Từ đó cũng hình thành nên loài rồng thần bí trong truyền thuyết…” Tiêu Chính Văn lặng lẽ lắng nghe, tất cả những gì ông nội nói quả thực không sai. Quả thực trong lịch sử có rất nhiều ghi chép liên quan đến sự xuất hiện của loài rồng, thế nhưng đều rất phức tạp và khó thuyết phục người khác. Dù thời hiện đại, dưới thời đại công nghệ cao, không ít người dùng điện thoại chụp lại được rất nhiều bức ảnh giống như rồng đều rất nhanh bị người ta đào ra là giả, hoặc những tin tức này đều sẽ biến mất một cách kỳ lạ… Tiêu Chính Văn lên tiếng: “Rồng là một loài sinh vật thần bí, bởi vì hiếm gặp, hình thể to lớn, hô phong hoán vũ nên trong lòng người dân đã hình thành nên sự tồn tại thần thánh đặc biệt”. “Tiêu Chính Văn, cháu biết thế gian bây giờ vẫn có rồng không?” Tiêu Chính Văn cau mày, lắc đầu nói: “Ông nội, cháu không biết”. Tiêu Long trầm mặc, lát sau mới nói: “Có!” Rầm! Câu nói này của Tiêu Long khiến cho Tiêu Chính Văn vô cùng chấn động! Sau đó, Tiêu Long tiếp tục nói: “Thời cổ có năm con rồng, chính là tổ tiên của Long tộc. Trái tim rồng trong ngực cháu là trái tim của Xích Long trong số năm con rồng cổ, chính là kỳ dược hàng đầu thế gian! Dù là người sắp chết, có trái tim rồng này cũng có thể sống lại được”. “Năm con rồng cổ, Xích Long?” Tiêu Chính Văn cau mày, xoa ngực, cảm thấy một lực xung kích không hiểu ra làm sao! Tiêu Long gật đầu, nói: “Xích Long, chủ yếu sát phạt và trị liệu”. “Hắc Long, chủ chiến”. “Bạch Long, chủ sinh và tử”. “Kim Long, chủ trận pháp”. “Ngân Long, chủ binh”. “Đây chính là năm con rồng thời cổ”. Tiêu Long nói, ánh mắt phức tạp. Tiêu Chính Văn nghe xong thì trong lòng vô cùng chấn động. Năm con rồng, Long tộc? “Vậy năm con rồng này?”, Tiêu Chính Văn hỏi lại. Tiêu Long lắc đầu nói: “Sớm đã biến mất trong dòng chảy lịch sử rồi. Trái tim rồng Xích Long trong cơ thể cháu cũng là dưới cơ duyên trùng hợp mới được Hán Vương giành lấy. Bốn trái tim rồng còn lại hiện phân tán ở khắp nơi trên thế giới, bị cường giả và các thế lực khác nhau giành được, cũng có thể còn chưa được phát hiện ra”. “Nghe đồn, chỉ có người nào giành được năm trái tim rồng mới có thể tìm được cửa lớn đi tới Long tộc, giải mã được những bí mật có liên quan tới Long tộc đã tồn tại mấy chục nghìn năm. Thậm chí có thể lấy được tiên đơn linh dược trường sinh bất lão và mật pháp tối cao vượt qua Đế Cảnh!” “Năm đó, sự trường sinh bất lão mà vua Tần vẫn luôn tìm kiếm chính là cửa lớn thông tới Long tộc”. Rầm! Câu nói này của Tiêu Long khiến cho Tiêu Chính Văn chấn động! Tiên đơn linh dược trường sinh? Vua Tần? Còn cả mật pháp tối cao vượt qua Đế Cảnh? Đế Cảnh! Đế Cảnh là gì? Tiêu Chính Văn nóng lòng hỏi: “Ông nội, Đế Cảnh là gì ạ?” Tiêu Long nhìn Tiêu Chính Văn, khẽ cười, nói: “Mặc dù hiện tại ông nội đang ở cảnh giới Thiên Thần, nói là vị thần giữa thế gian thì cũng không quá lời. Thế nhưng, trên cảnh giới Thiên Thần còn có ba cảnh giới vô cùng cường đại! Ba cảnh giới đó chính là cảnh giới tối cao trong truyền thuyết!” “Cảnh giới gì ạ?”, Tiêu Chính Văn hỏi. Tiêu Long trả lời: “Phía trên cảnh giới Thiên Thần là cảnh giới Nhân Vương! Theo như ghi chép hiện có, xưa nay chỉ có hai mươi tám tiên hiền đạt tới cảnh giới Nhân Vương! Bên trên cảnh giới Nhân Vương là cảnh giới Nhân Hoàng. Từ xưa tới nay chỉ có chín người đạt được tới cảnh giới này! Mà người cuối cùng chính là Trụ Vương vô cùng tàn bạo trong lời kể của nhân dân, không một ai biết đoạn lịch sử thật sự đó rốt cuộc ra làm sao. Thế nhưng có một điểm, ông ta quả thực là Nhân Hoàng cuối cùng trong thế gian!” “Mà ở trên cảnh giới Nhân Hoàng chính là cảnh giới thần bí và tối thượng bậc nhất – Đế Cảnh! Từ xưa tới nay chỉ có ba người đạt được tới cảnh giới này!” “Một khi tiến vào Đế Cảnh thì chính là người thống trị thiên hạ, thậm chí có thể làm chuyện nghịch thiên, sánh ngang với trời!” Tiêu Long nói xong, ánh sáng trong mắt vô cùng mạnh mẽ. Dường như Đế Cảnh là cảnh giới mà người nào cũng tưởng tượng tới. Tiêu Chính Văn nghe vậy thì nhiệt huyết cũng sục sôi, sức mạnh cả người như dâng trào! Đế Cảnh! Hoá ra bên trên cảnh giới Thiên Thần trong truyền thuyết lại còn có ba cảnh giới nữa! Mà ba cảnh giới này mới chỉ nghe tên thôi đã đủ để hiểu rằng vô cùng khó thể đạt tới! Chỉ là cảnh giới Nhân Vương mà xưa nay cũng chỉ có hai mươi tám tiên hiền đạt tới… Tiêu Chính Văn hít sâu vào một hơi rồi nói: “Ông nội, muốn tiến vào Đế Cảnh thì chỉ có cách thông qua mật pháp của Long tộc sao?” Tiêu Long cau mày, sau khi trầm mặc trong chốc lát thì lên tiếng: “Theo như những tư liệu mà trước mắt ông nội đang nắm giữ, muốn tiến vào Đế Cảnh thì chỉ có tập hợp đủ năm trái tim rồng, tìm thấy cửa lớn thông tới Long tộc và cả mật pháp! Đây là phương pháp duy nhất trong hiện tại. Còn về những cách khác thì ông nội vẫn chưa tìm thấy”. Nói xong, Tiêu Long khẽ cười, nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Cháu trai ngoan, đừng nghĩ nhiều như vậy nữa, đối với ông mà nói thì Đế Cảnh quá mù mờ. Cả thế gian hiện tại đều không có người nào đạt mức Đế Cảnh, thậm chí cảnh giới Nhân Hoàng cũng không tồn tại nữa”. “Vậy cảnh giới Nhân Vương thì sao? Có còn người không?”, Tiêu Chính Văn hỏi. Sắc mặt Tiêu Long trầm xuống, quay người chắp tay sau lưng, nhìn lên bầu trời rồi nói: “Cảnh giới Nhân Vương… ông nội từng cảm nhận được hai luồng hơi thở mạnh hơn ông. Thế nhưng có phải cảnh giới Nhân Vương hay không thì ông cũng không rõ nữa. Bởi vì ông chỉ đối đầu với bọn họ một lần, lại không sử dụng toàn lực. Bọn họ dường như cũng không muốn phát sinh tranh đấu với ông”.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio